Ý kiến bạn đọc

Câu chuyện gia đình: Áp thấp tan, ngày mai trời lại nắng

Đài báo ngày mai có áp thấp nhiệt đới gần bờ. Nửa đêm, chị tỉnh giấc khi gió đập vào cửa kính. Trời mưa và lạnh. Căn phòng vẫn còn đèn sáng và mùng chưa mắc, bên cạnh chị, anh nằm co như con tôm, mền đạp dưới chân. Chị kéo mền đắp cho anh. Rồi chị mắc mùng, vừa bực vừa thương.

Truyện ngắn: Chuyện đàn bà

Ngày nào cũng vậy, sáng sớm, khi mặt trời vừa ló dạng thì Tư Lý đã có mặt ở chợ huyện. Tư Lý làm nghề bán chuối hơn ba năm nay và anh bán hàng rất có duyên. Khách hàng hễ đã mua chuối của anh một lần là lần sau lại muốn mua tiếp. Lý do đơn giản là giá rất rẻ. Anh thường mua tận gốc và bán tận chợ. Thường thì lúc các nhánh chuối được xếp ngay ngắn cũng là lúc bà con tụ lại. Ở đây, người dân đi chợ rất sớm, họ mua bán xong còn về làm nương rẫy.

Truyện ngắn: Trở về nơi ấy đảo xa

Hành trang chỉ là chiếc ba lô trên vai, ngày đầu tiên đến đảo trông chị như một nữ thanh niên xung phong rắn rỏi, hoạt bát hơn là một cô giáo thùy mị, dịu dàng.

Truyện ngắn: Sự tích hoa xuyến chi

Đầu hạ, quả đồi lại được tô điểm thêm bằng những bông hoa xuyến chi bé nhỏ, tươi tắn. Những đêm trăng, trai, gái làng tôi lại ra đó hò hẹn. Anh Hòa cũng lấy hết can đảm để nói thật lòng mình với chị, rồi chị nhận lời yêu anh cũng trên quả đồi ngập đầy hoa xuyến chi.

Truyện ngắn: Đuổi nhau

Tôi đến tìm Vũ vào cuối chiều. Ông bảo vệ già nheo mắt nhìn tôi dò hỏi. Tôi nói tên anh. Ông bảo vệ khoát tay: “Về lâu rồi! Đón con!”. Tôi thở dài. Vậy mà sáng nay, anh nhắn tin hẹn sẽ cùng tôi ra ngoại ô ăn tối.

Truyện ngắn: Cam chịu

Đêm nay trăng tròn. Bầu trời có nhiều đám mây, vầng trăng cứ lúc ẩn lúc hiện khiến cho đêm thêm huyền ảo. Tôi ngồi ở lan can nhà nhìn vầng trăng đang trôi trong mây. Bỗng dưng tôi nghĩ rằng Hường cũng đang ngồi đâu đó ngắm ánh trăng. Có thể Hường ngắm ánh trăng để nghĩ về quá khứ và sắp đặt cho tương lai cuộc sống của mình. Ngắm để hy vọng ngày về ánh trăng sẽ chiếu vọng vào căn nhà trên tầng cao chung cư của mình hay có thể là mãi mãi Hường sẽ không trở lại?

Truyện ngắn: Mai con sẽ về với mẹ

Tiếng mẹ thều thào, nặng trĩu, rời rạc như muốn nói với tôi điều gì nhưng tôi không thể nào nghe rõ. Nắng chiều chiếu qua khung cửa kính bệnh viện hắt lên khuôn mặt mẹ thứ ánh sáng vàng vọt hằn rõ vết nhăn thời gian trên đôi má gầy gò khiến lòng tôi như có triệu mũi kim châm.

Truyện ngắn: Rau muống biển

Nơi tôi ở là một làng chài ven biển. Tôi sinh ra đã thấy biển trên đời, ấu thơ nơi tôi lớn là những ngày tôi chạy dọc hoài theo những triền cát nghe sóng vỗ vào lòng...

Truyện ngắn: Câu chuyện lính đảo

Những câu chuyện mộc mạc, giản đơn, xù xì như những rừng san hô dưới biển ấy, nhưng với mỗi chiến sĩ đã từng sống ngoài đảo, nó lại có sức sống mãnh liệt vô cùng. Lung linh, tỏa sáng trong trái tim mỗi người lính như mới hôm nào.

Truyện ngắn: Bức tranh thứ hai

Căn nhà của Nhã nằm trên con phố nhỏ. Bên trong là khoảng không gian nhỏ với những giò phong lan nở hoa đủ màu trông thích mắt. Người đến chơi một vài hôm, ai cũng khen khu phố này yên tĩnh. Nhất là tầm mờ sáng mùa hạ, tiếng chuông chùa ngân lên, nửa như vọng vào cõi xa xăm nào đó, nửa như đánh thức cõi tâm con người hướng về nẻo thiện.

Truyện ngắn: Bão tan

Trên hốc tường chỗ đầu hồi ngôi nhà nhỏ cuối xóm, có một cái tổ nho nhỏ của Sẻ Con. Từ khi mẹ cho ra ở riêng, cái hốc đó thành nơi đi về che mưa che nắng cho Sẻ. Hàng ngày cuộc sống của Sẻ Con cứ bình lặng trôi đi: Đón bình minh bằng những tiếng lích rích... lích rích rộn rã, lượn vài vòng cùng bạn Sẻ Nâu ra ngoài cánh đồng trước mặt, sà xuống vườn điểm tâm bằng mấy chú sâu đang lấp ló sau lá rau, cũng có khi là nhặt vài hạt trên mẹt đậu xanh của cô Thắm hong ngoài sân...

Truyện ngắn: Trả ơn anh

Anh nhìn xuống cổ tay, đồng hồ đã chỉ sang con số 10. Người ta đưa nàng vào lúc 8 giờ sáng. Nghĩa là anh đã đứng trước cửa phòng mổ hơn hai tiếng. Hai tiếng đồng hồ, so với cuộc đời 26 năm của anh thì chỉ là khoảnh khắc. Nhưng giờ đây, đó là một thời gian dài dằng dặc, tưởng chừng như vô tận.

Truyện ngắn: Mạ ơi

Ba mất sớm, con cháu ở xa, mạ sống một mình ở quê. Khi gia đình anh chị có cái ăn cái mặc tương đối đủ đầy thì mạ đã già yếu. Vợ chồng anh muốn đưa mạ vô thành phố ở cùng, nhưng mạ nói còn vườn tược, mồ mả tổ tiên ai lo, với lại mạ quê mùa, không quen ở thành phố ồn ào, khói bụi, đắt đỏ. Mấy đứa em cũng xúm vào thuyết phục, nói mãi mà mạ không nói lại câu nào nên đành thôi.

Truyện ngắn: Tình yêu ba người

Mỗi người trong chúng ta ai cũng có một trái tim. Và trái tim có lý lẽ riêng của nó. Nó không chịu bất cứ một sự áp đặt nào. Và cũng đừng bao giờ ảo tưởng đã sở hữu trái tim của ai đó nếu bạn không thật sự yêu thương nó”.

Truyện ngắn: Đi trong cơn mưa

Cuộc sống của tôi từ sau khi cưới anh chỉ là quanh quẩn ở thành phố này, trong căn nhà rộng 305 mét vuông, có vườn hoa, thảm cỏ, ghế xích đu, có tường rào cong cong bằng sắt, có cả tiếng chim hót buổi sáng chao đậu trên các cây cao. Tôi cũng thèm đi rong chơi đến một miền đất nào đó, dẫu chỉ là một bản làng heo hút, một con đường quê đất đỏ và có thể chỉ là một làng chài ven biển.

Truyện ngắn: Sau mỗi chuyến ra khơi

Như một lẽ thường nào đó, khi đứng trước biển, ba tôi lại đượm buồn. Cái buồn dường như không có nguồn cơn, chỉ vắt dòng đi qua khắp miền ký ức, rơi tõm vào dòng sóng cuộn xô rồi hóa thành những cái nhìn xa ngái trong đôi mắt đầy những quầng thâm của ba. Và chỉ cần nhìn dáng ông tập tễnh từng bước và vài tiếng ho khục khặc kéo theo, người ta sẽ biết, ông đang yếu đuối trước cuộc đời.

Truyện ngắn: Vết rách

Trong cuộc sống, đôi khi cả trong giấc mơ, con người vắt cạn trí lực để mưu cầu hạnh phúc. Vậy mà nỗi đau luôn rình rập còn hạnh phúc thật mong manh. Cháu nội chị vừa đến tuổi đi mẫu giáo thì con dâu chị bỏ chồng con đi về một bến bờ xa lắc... Đôi cánh tay đã mất đi một bàn tay của người mẹ lại phải giúp con trai đứng vững trong những tháng ngày hụt hẫng.

Truyện ngắn: Chuyện thời chiến tranh

Qua khỏi cánh rừng thưa là chạm vào ánh sáng vàng rực của cánh đồng đã nhuộm chín màu trăng. Xa xa là những vườn cây ăn quả liền nhau, vươn cao hơn tất cả là những thân cây cau vững chãi.

Truyện ngắn: Gặp lại người tình xưa

Bất ngờ, nàng gặp lại anh. Anh có vẻ mập hơn, tuy vậy nước da trắng xanh và những cử động chậm chạp như người bị phù, lưng khom khom như đang gánh nặng. Không còn nữa vẻ rắn rỏi ngày nào. Gương mặt anh bừng sáng khi nhìn thấy nàng. Nhưng trong khoảnh khắc, ánh mắt trở lại lờ đờ và một cái nhếch mép ngượng nghịu: “Chào em !”.

Truyện ngắn: Đứa con của buôn làng

Chiếc xe đò lắc lư, mệt mỏi leo lên khỏi con dốc Mò O thì chết máy hẳn. Nắng trưa tháng Tư ở miền sơn cước như trút lửa. Không một chút gió. Người phụ xe kéo vạt áo lên, lau vội những giọt mồ hôi trên trán, rồi chồm người vô sàn xe lấy mớ đồ nghề cũ kỹ, chui xuống gầm cặm cụi sửa. Tuấn thở dài mệt mỏi nhìn xuống chân dốc, buông một câu như trách móc: “Kiểu này biết chừng nào về tới nơi”.
banner 160x600
Top