Giải trí

Truyện ngắn: Giờ này anh ở đâu?

Dạo ấy, tôi 18 tuổi, vừa tốt nghiệp phổ thông trung học. Gia đình tôi khi đó rất khó khăn. Ba tôi đã mất, chỉ còn mình mẹ bươn chải việc đồng áng nuôi các con. Biết rằng vào đại học là con đường xa tít, không nằm trong khả năng của mình nên tôi chọn cách mà nhiều cô gái trong làng vẫn làm: bán hàng rong ở bến phà, cách nhà khoảng 2 cây số.

Truyện ngắn: Những mảnh đời ghép lại

Không hiểu sao những lúc ngồi trồng rau mầm trên sân thượng, Trầm hay nghĩ về cuộc hôn nhân của đời mình. Hai năm trước, có nằm mơ chị cũng không thể mường tượng ra mình có những buổi sáng thong thả chăm bẵm cho tổ ấm. Đồng ý làm vợ Khang, chị chỉ nghĩ “ừ thôi, cùng phận bèo trôi bám nhau neo đậu, biết đâu đỡ buồn”.

Truyện ngắn: Trở về với các em học sinh thân yêu

Tốt nghiệp Đại học Sư phạm, Mơ xin được về công tác tại trường cũ, nơi cô đã có những năm tháng đầy kỷ niệm của thời cắp sách. Dường như cảnh vật không mấy thay đổi; vẫn là những thầy cô của 4 năm trước, chỉ có các em học sinh là mới. Và có một người mới nữa là người bảo vệ tên Hào, thay thế bác Tánh đã già yếu. Lần đầu nhìn thấy Hào, Mơ thắc mắc, sao trường lại chọn một người khuyết tật làm bảo vệ?

Câu chuyện gia đình: Chung một mái nhà

Một ngày cuối thu. Trong phòng học của An, thằng Bình cầm con voi đất ngắm nghía, châm chọc: “Anh An nắn con voi đẹp quá. Anh phải nắn thêm ông An con ngồi trên lưng với điểm mười treo lộn ngược trước ngực”. Đang làm bài tập toán, An không tập trung suy nghĩ được vì giọng nói léo nhéo của Bình. Nó gắt: “Mày có im cho tao làm bài không!”.

Câu chuyện gia đình: Cuộc đời của má

Với tôi, má là hình ảnh mẫu mực của người phụ nữ miền Trung thuần đức. Má chân phương, mộc mạc, chịu thương, chịu khó. Má tôi làm nông, quanh năm bươn trải, gò lưng trên đồng. Trên người má lúc nào cũng có những “sản phẩm” của đồng ruộng. Khi thì sợi rơm khô trên tóc; có lúc trong túi áo rơi ra mấy hạt thóc; lưng áo luôn mướt mồ hôi; trên vai kẽo kẹt đôi quang gánh… Dường như, má đẹp hơn là nhờ vậy, vẻ đẹp vĩnh hằng của đức hy sinh.

Người đi du lịch và người không đi du lịch, cuộc sống khác biệt nhau như thế nào?

Ý nghĩa của việc du lịch chính là mở rộng tầm nhìn, phong phú thêm trải nghiệm cho bản thân.

Truyện ngắn: Chuyến đi biển bình yên

Biển trong tôi là một thủy cung huyền bí cần được khám phá bởi cái nắng, cái gió ở đây rất đáng yêu và quyến rũ vô cùng. Nhìn thiên hạ nô đùa với sóng, với trời nước mênh mông mà thấy thích. Thích thì thích nhưng rất sợ bởi tôi không biết bơi.

Truyện ngắn: Câu chuyện giữa rừng thông

Chàng trai đang ngồi cạnh tôi có vẻ ngoài không mấy thiện cảm. Người thấp đậm, nước da sạm nắng, râu cằm tua tủa... hơi ngang tàng và có chút gì đó bặm trợn. Vậy mà tôi phải đi với anh ta suốt một quãng đường dài để vận chuyển một số hàng mới mua từ Hà Nội về Vũng Tàu.

Truyện ngắn: Tìm lại cuộc tình sau mười năm xa cách

Chuyến tàu ngày thứ hai vắng khách, chỉ có mình tôi với một chàng trai trẻ trong khoang 6 giường nằm. Chàng trai có mái tóc bồng gợn sóng khoảng 30 tuổi ấy đang làm cuộc hành trình đi tìm cô gái mà mình thương yêu.

Truyện ngắn: Những người lính trở về từ chiến tranh

Hàng xóm mới chuyển đến cạnh nhà tôi là cặp vợ chồng lớn tuổi. Trông họ rất phúc hậu. Thấy anh chị ra vô, tất bật với việc chăm mấy con gà, xới vài luống rau... tôi nghĩ chắc họ là cán bộ hưu trí, về quê sinh sống.

Truyện ngắn: Anh trai tôi

Tôi có một người anh trai. Anh lớn hơn tôi cả giáp. Chúng tôi cứ như những người đi ngược chiều trong cuộc sống của nhau, kể cả trong cách suy nghĩ, lối sống mà đôi khi tôi cho rằng có lẽ bởi tuổi tác quá cách biệt nên chúng tôi khó hiểu và cảm thông cho nhau.

Truyện ngắn: Tình yêu từ biển cả

Đã thành lệ, chiều chiều, khi những tia nắng cuối cùng của mặt trời bắt đầu rải xuống mặt biển một màu đỏ óng ánh, nàng lại lên núi. Đôi khi, những ngày mưa hay biển động, nàng vẫn cứ đi. Nàng lang thang trên khắp các triền đá và dừng lại chỗ anh nằm. Nàng không muốn anh cô đơn, dẫu chỉ một ngày.

Truyện ngắn: Những mảnh đời lam lũ

Quán cà phê nằm ngay ngã tư. Nói là quán cho sang chứ chỉ có ba cái bàn và mấy ghế nhựa nhỏ, trong đó hai cái bàn đã nằm ra ngoài vỉa hè. Bên trong, không gian chưa tới 9m2 chất lỉnh kỉnh nào chai lọ, quần áo, nồi niêu chén bát... những thứ cần thiết cho một gia đình có hai vợ chồng và một đứa trẻ sinh sống. Người phụ nữ chưa tới ba mươi tuổi, có mái tóc dài rất đẹp, nhưng hình như chỉ được búi qua loa như một thứ vướng víu mà chị cần làm cho xong để làm việc khác có ích hơn.

Truyện ngắn: Chuyện tình của lính

Chuyện tình cùng thời gian lùi dần vào dĩ vãng. Năm ấy mới vào lính, 18 xuân xanh, tôi bản tính lầm lỳ, ít nói, chuyện tình cảm trai gái thì chưa trải qua, còn ngu ngơ lắm, gặp gái ghẹo một câu là đỏ mặt, nói vấp nói nhịu liên hồi. Thế mà chẳng hiểu sao anh Khiêm lại chọn tôi đi xem mặt người yêu của anh, dù biết tôi cũng nhát gái như ổng.

Kỷ niệm thời quân ngũ

Lớp y tá quân y nằm lọt thỏm giữa những quả đồi lơ thơ hoa dại. Cát trắng ơi là trắng, nhìn xa lấp lóa cả mắt. Biển kề bên, xanh ơi là xanh. Lần đầu đặt chân đến đây, có người đứng ngây ra, sững sờ mất mấy phút.

Truyện ngắn: Không hợp nhau

Nàng và hắn đưa nhau ra tòa. Lý do: không hợp nhau, cái lý do chung chung cho rất nhiều cuộc ly hôn. Vậy nhưng, riêng nàng và hắn, đây không hề là một lý do ngụy tạo. Căn nguyên của tất cả những xung đột, cự cãi, bất hòa hình như... không có căn nguyên rõ rệt. Cái chính, nàng thấy mọi thứ ở hắn đều đáng ghét.

Câu chuyện gia đình: Ước muốn của người quê

Cụ Thơm đông con. Các con của cụ lập nghiệp xa xứ, nhưng cụ bảo được sống chung với vợ chồng con trai cả và cháu đích tôn là hạnh phúc rồi, chưa kể chúng làm ăn khấm khá, trang hoàng căn phòng cụ đầy đủ tiện nghi. Ở cái làng nhỏ ven sông này, cụ Thơm được xem là cụ bà hiện đại nhất.

Truyện ngắn: Tình yêu dối lừa…

Biển Vũng Tàu. Ngày trời yên biển lặng cũng như ngày sóng to gió lớn, chỉ cần đưa tầm mắt ra xa, cách bờ khoảng 100 mét cũng có thể thấy được mấy chiếc phao lớn màu đỏ nổi lềnh bềnh trên mặt sóng. Không ít người tò mò muốn biết nó làm bằng chất liệu gì. Còn chị, lần đầu khi bơi tới gần, chị mới phát hiện ra rằng phao là một cái thùng sắt to, được sơn đỏ. Chiếc phao đặt ở đó để cứu hộ, giúp những người tắm biển biết họ không nên bơi xa hơn vì phía ngoài nước rất sâu, nguy hiểm.

Truyện ngắn: Tình yêu thời chiến tranh

Chị B. đã đứng tuổi, nhưng khuôn mặt vẫn còn nét duyên đằm thắm. Giọng nói của chị lúc nào cũng nhẹ nhàng, thủ thỉ như ngọn gió thoảng mát, êm dịu đến lạ. Đặc biệt, những câu chuyện chị kể về anh bao giờ cũng có cụm từ “hồi đó...”.

Truyện ngắn: Khi niềm tin bị đánh cắp

Tôi thường về thăm quê vào dịp giỗ ba. Lần nào cũng vậy, những con đường cũ, màu hoa cũ vẫn làm cho tôi chạnh lòng và nhớ lại tất cả những điều mà lẽ ra tôi nên quên lâu rồi. Tôi bỏ quê mà đi, mỗi năm chỉ về một lần vào ngày giỗ của ba, nhưng bao giờ tôi cũng chỉ về nhà vào ngày hôm sau, khi tất cả anh chị em đã về nhà của họ. Lần này cũng vậy.
banner 160x600
Top