Giải trí

Truyện ngắn: Về quê

Thằng Lộc khóc như đứa trẻ lên 3, nhất quyết không theo mẹ về thành phố. Ở quê thích quá với đủ thứ trò vui chơi, khám phá mà đám trẻ thành phố tìm đâu cho ra! - Con chơi với nội cả tháng rồi, giờ phải về chuẩn bị đi học chứ - mẹ Lộc ra vẻ năn nỉ!

Truyện ngắn: Sắc màu qua ô sửa sổ

Lúc mới vào công ty, tôi không mấy thiện cảm với chị Thoa ở phòng kế hoạch. Chị còn trẻ nhưng lúc nào trông cũng nghiêm nghị, chẳng mấy khi cười. Lúc nào cũng thấy chị vội vã, tất bật. Nghe tôi thắc mắc, anh trưởng phòng tên Thành tỏ vẻ đăm chiêu:

Truyện ngắn: Má tôi

Nhà chỉ có một mình tôi được học cấp 3. Trường cách nhà gần 15km, tôi đi học bằng chiếc xe đạp cà tàng. Nhà nghèo nên ngoài bộ đồng phục, tôi chẳng có thứ gì, không quần jeans, áo thun, không một xu dính túi. Mỗi lần xin mẹ tiền mua một quyển sách tham khảo cũng chẳng có. Tôi hay khóc khi vừa cầm vở vừa lùa một đàn bò vào chân núi. Chăn bò, kiếm củi, cấy, cắt cỏ… nói chung những công việc nhà nông thì tôi rất rành.

Truyện ngắn: Hạnh phúc không đến nhiều lần trong đời người

Khác với chợ ở thành phố, chợ quê thường họp ven sông hay dưới bóng mát của tán đa, tán gạo đình làng. Mưa nắng gì cũng thế, nhưng mưa thì có tranh tre nứa lá che chắn, trông luộm thuộm nhưng hàng hóa bày bán cũng ngăn nắp, gọn gàng. Mùa nào thức ấy. Mùa xuân có cải ngọt, xà lách, dền… Mùa hè có rau muống, mồng tơi, sen, mướp đắng… Mùa thu có nhiều loại quả. Mùa đông có bắp cải, su hào, kiệu, bí, gừng.

Truyện ngắn: Dự án du lịch

Sáng Chủ nhật, nhà Mây có khách: Một người đàn ông trẻ mặc veston đen, sơ mi sọc xanh, đi xe Camry. Trông anh ta chững chạc và lịch sự như đi dự hội thảo - Mây nghĩ. Người đàn ông nhìn Mây với ánh mắt thân thiện: “Mây không nhớ mình sao? Sơn đây!”. “Ôi Sơn! Trời ơi! Đúng là Sơn rồi!” - Mây kêu lên, ngạc nhiên đến thảng thốt.

Truyện ngắn: Xóm lưới nơi đảo xa

Biển mùa này rực nắng. Sóng lăn tăn, lấp lánh từng lượn đuổi xô, oạp khẽ vào bờ cát trắng. Xa, ngực biển xanh thẫm, vồng cao. Trời cũng vồng cao, thẳm xanh. Xa hơn, trời thấp xuống, biển cao lên, nhập thành một lằn ngang duy nhất. Trên cái lằn ngang mong manh ấy, thi thoảng hiện ra chấm đen nhỏ xíu của một con tàu. Hiện rồi biến mất, chẳng con tàu nào có ý định đến gần đảo hơn…

Truyện ngắn: Anh sẽ chờ em

Sau khi tốt nghiệp ngành Nuôi trồng thủy sản, Vi quyết định về làm việc tại Tràm Chim ở tỉnh Đồng Tháp. Ai cũng ngạc nhiên, hỏi: “Sao Vi có thể rời bỏ Vũng Tàu để đến một nơi xa lắc xa lơ vậy?”. Vi trả lời đơn giản: “Vì nơi ấy có những buổi bình minh xôn xao tiếng chim”. Thật ra, còn một lý do khác mà Vi chưa thể nói…

Truyện ngắn: Chuyện về anh và người mẹ

Ngôi nhà của mẹ nằm ở một xóm nhỏ, trước sân có cây mận sum suê lá. Nay tuổi đã trên tám mươi nhưng trông mẹ còn nhanh nhẹn và khá tỉnh táo. Mỗi lần chúng tôi đến thăm nhà, mẹ mừng lắm và kéo chúng tôi ngồi vào bộ bàn ghế gỗ, sai đứa cháu lấy nước rồi trò chuyện.

Phở bò Việt Nam lọt top ngon nhất thế giới

Phở bò - món ăn đặc trưng của Việt Nam, vừa được vinh danh trong danh sách "20 món súp ngon nhất thế giới" của CNN Travel. Đây là một thành tựu đáng tự hào không chỉ đối với nền ẩm thực Việt Nam mà còn cho thấy sự lan tỏa mạnh mẽ của phở ra thế giới.

Du lịch đảo Hải Nam, Trung Quốc

Đảo Hải Nam (Trung Quốc) nằm ở ngoài khơi biển Đông, là tỉnh nhỏ thuộc cực Nam, đồng thời là đặc khu kinh tế của Trung Quốc, bao gồm nhiều đảo, trong đó đảo lớn nhất được gọi là đảo Hải Nam.

Truyện ngắn: Kỷ niệm mối tình đầu

20 năm đã trôi qua, giờ tôi đã có chồng, có con và có một gia đình hạnh phúc… nhưng tôi vẫn không sao quên được mối tình đầu chưa gặp mặt ấy. Trong tôi luôn có một trái tim nóng bỏng với tình yêu tha thiết những người lính đảo. Anh là người đã truyền lửa cho tôi./.

Truyện ngắn: Chuyện cũ thời chiến tranh

Người đàn ông tần ngần trước trụ cổng sắt. Nhìn vào con số và tên đường, đúng đây rồi nhưng ngôi nhà to lớn làm anh ngại ngần. Khu vườn bên trong xanh um, tĩnh lặng như tờ. Bóng một người đàn bà mặc áo tím thoáng qua mấy bụi hoa nhài rồi mất hút không kịp để anh lên tiếng gọi. Rồi có tiếng lách cách mở cổng. Một cụ bà đang cố kéo sợi dây xích với cái khóa to đùng.

Truyện ngắn: Tôi và em

Tôi và em cùng lớn lên ở cái xóm nghèo, một bên là dòng sông, một bên là những ngọn đồi thoai thoải. Còn nhớ có lần, khi tôi 12 tuổi, học lớp 6, trên đường đi học về đói quá, gặp đúng lúc ngang qua nhà em, nhìn vào trong vườn thấy cây ổi trĩu quả, nưng nức mùi thơm, bèn leo hàng rào vào hái trộm. Lặng lẽ hái, lặng lẽ ăn, đến khi no bụng, định leo xuống thì thấy ba em bước ra, đứng dưới gốc cây.

Truyện ngắn: Quán phở

Cách nhà tôi hai con đường có một quán phở tên Sơn. Quán có một nồi nước dùng luôn sôi sùng sục, mùi hương tỏa ra tận ngoài đường khiến cho ai tình cờ đi ngang đều ghé vào ăn thử một tô cho biết. Chủ quán kiêm người chế biến, nghe nói quê ở tận Nam Định, nơi nổi tiếng về phở.

Truyện ngắn: Mẹ tôi

Quê tôi nằm sát biển. Nơi ấy có những cánh đồng muối bát ngát tận chân trời. Nhưng mấy chục năm trước đây, người dân quê quanh năm nghèo đói, cuộc sống vất vả, cùng cực. Cảnh nhà nghèo khó đã khiến ba tôi ra đi với người phụ nữ khác, bỏ mẹ với hai bàn tay trắng cùng 5 đứa con thơ dại. Sau những ngày tuyệt vọng vì nỗi đau phụ bạc, mẹ quyết định đứng lên, bằng mọi giá phải sống tốt và nuôi con.

Truyện ngắn: Ký ức chiến tranh

Năm cuối phổ thông, chiến tranh đã lan rộng ra miền Bắc. Năm chàng trai ưu tú nhất trong lớp tôi nhận được lệnh lên đường. Một buổi chiều chủ nhật, cả lớp tập trung dưới gốc táo trong vườn nhà tôi để liên hoan chia tay. Bên cạnh những cái kẹo lạc, kẹo vừng, quả ổi, quả chuối là những quả táo vàng ươm, tươi rói. Ai cũng cố vui vẻ, nói nói cười cười nhưng trong mắt ai cũng có những nỗi buồn thăm thẳm.

Truyện ngắn: Thế nào em cũng tới

Trường nằm trên một ngọn đồi, qua cái dốc mới lên được. Tấm bảng mộc to chăng ngang cổng ghi rõ: “Trường trung học cơ sở X ”. Vào trong: sân trường bé tẹo, dãy nhà cấp 4 sơ sài, vừa vặn cho 3 phòng học cộng một phòng giám hiệu. Phòng ấy thêm chức năng nội trú: làm nơi ở cùng chỗ nấu ăn cho thầy hiệu trưởng kiêm luôn chân bảo vệ trường. Đó là câu chuyện của 20 năm trước.

Truyện ngắn: Cuộc chia tay thầm lặng

Danh vẫn thường không đúng hẹn trong những lần hẹn hò cùng tôi đi đâu đó. Những lần như thế tôi vẫn kiên nhẫn đợi anh trong căn nhà trọ của mình. Tôi không biết tại sao mình lại có thể chịu đựng những lần trễ hẹn như thế của anh? Cũng đôi khi tôi nhủ với lòng đó là lần cuối, nếu anh vẫn tiếp tục bắt tôi đợi mãi thì tôi sẽ nói lời chia tay.

Truyện ngắn: Cuộc chia tay bất thành

Ngày xưa, Nhiên vẫn mơ mình sẽ gặp và yêu một người con gái đẹp, sẽ cùng cô có những chuyến rong chơi đến những miền đất xa lạ. Nhiên đã bỏ ra mười năm ròng để chỉ lo việc kiếm tiền, để thay đổi số phận của mình và anh đã đạt được. Nhiên có năng khiếu vẽ bẩm sinh. Chính nhờ năng khiếu đó mà lúc đầu Nhiên đi phụ vẽ cho một xưởng vẽ tranh chợ, rồi sau đó tranh thủ đi học thêm, dành dụm tiền mở một xuởng vẽ cho riêng mình.

Truyện ngắn: Đi lên… bằng tình yêu đích thực

Làng Khộp nửa miền núi, nửa trung du, kiểu bán sơn địa, chỉ còn một cây khộp già đứng đơn độc cạnh bìa làng. Quanh năm suốt tháng, mấy chục nóc nhà làng này nhìn mặt nhau, ít có khách lạ, thì nay bừng lên mát mẻ như có ngọn gió mới. Con gái của làng hễ ra ngoài là dịp tìm cớ đi qua đi lại đá mắt vào mấy chàng thanh niên áo xanh công nhân công trường đang làm việc.
banner 160x600
Top