Giải trí

Tản văn: Tuổi thơ ơi hãy quay về với đồng ruộng

Cào cào lá! Cào cào lá ơi! Mỗi khi nhìn thấy cào cào lá là bao ký ức về quê, về nội lại ùa về, sống động như mới hôm qua. Cào cào lá! Cào cào lá ơi! Mình khát khao được quay trở lại ngày xưa để được làm đứa bé nhà quê nép vào lòng nội dù chỉ một phút thôi!

Tạp văn: Những cơn mưa

Lâu rồi cả nhà tôi chưa có một bữa cơm đông đủ. Công việc, học tập cứ cuốn các thành viên bận rộn và những bữa cơm cứ thế lệch giờ. Nhìn cả nhà quây quần, tôi nghe lòng ấm lạ lùng. Tôi chợt nhận ra chính cơn mưa là nỗi sợ năm nào nay lại giúp cả nhà tôi sống chậm lại một chút để tìm lấy yêu thương. Nhìn ra màn mưa mờ đục, tôi thầm cảm ơn cơn mưa vô cùng!

Truyện ngắn: Giữa dòng sông sớm

Chiếc thuyền nhỏ chẳng có người lái hơi tròng trành, sau đó, cứ thế lửng lờ giữa dòng sông sớm. Trên cao, một đám mây nhỏ bay ngang qua, tạo nên cơn mưa nhỏ, lất phất, và bên kia sông, hình như có người đi chợ sớm, cất tiếng gọi: Đò ơi!

Tạp văn “Quê nhà”

Khi xa nơi đã gắn bó cả thời thơ ấu, tôi mới thấm thía nỗi nhớ quê nhà. Sau những giờ học mệt nhoài ở trường, tôi luôn muốn trở về quê, hòa mình vào cuộc sống bình yên thôn dã. Cứ mỗi lần có dịp nghỉ tết hay nghỉ hè, tôi lại cảm thấy mừng.

Bài học cuộc sống: Gieo hạt sẽ cho cây

Ở một địa phương nọ, có một loại trái cây tên là quả Am La, hương vị rất thơm ngon. Phàm người nào đi qua địa phương đó cũng muốn mang những quả Am La này về biếu cho bạn bè, người thân để nếm thử vị lạ của loại quả này.

Câu chuyện gia đình: Mùa Vu Lan nghĩ về mẹ

Đã bao mùa Vu Lan đi qua, tôi vẫn còn được cài màu hoa hồng lên áo. Sau năm ba tôi mất, đóa hoa Vu Lan tôi cài có khác đi ở chỗ chiếc nơ thắt hoa không còn là màu đỏ mà đổi sang màu xanh lá. Đóa hoa vẫn là màu hồng, tôi vẫn còn mẹ.

Truyện ngắn: Chuyện tình thời chiến tranh

Bên kia sông Cái là một xóm chài nhỏ với những chiếc thuyền gỗ nằm sát vào nhau; phía sau đó không xa, nơi có con dốc thoai thoải dẫn lên là những khu vườn rậm rạp, xanh thẳm. Còn bên này, phía bờ Bắc là bãi bồi, vào tháng hai, những nương bắp vào thì con gái nối nhau, trải dài, tít tắp một màu xanh non.

Truyện ngắn: Hoài niệm tuổi học trò

Chòi canh nằm lút giữa màu xanh mênh mông của bãi bồi. Dưới ánh mặt trời, từng luống ngô non đang thì con gái, tươi mởn, ánh lên sắc ngọc, từng khóm lá bầu xanh thẫm, láng bóng đầy sức sống. Tinh mắt nhìn kỹ mới thấy những của bầu tròn mũm mĩm, im lìm trong cát, trong lá, như chơi trò trốn tìm. Tôi lom khom nhặt hoa đực vào cái giỏ xách đeo bên hông. Những bông hoa màu vàng ánh làm hoa cả mắt.

Câu chuyện gia đình: “Bài học của cha”

Tôi là người khuyết tật. Từ ngày còn bé xíu, người ta đã chép miệng bảo tôi là con bé bất hạnh, đáng thương và tội nghiệp. Chính vì thế, trong tôi đã dần bắt đầu hình thành tính cách bi quan trước những khó khăn dù lớn hay nhỏ. Gặp bất cứ điều gì, tôi cũng đều thấy nó rắc rối và quá sức đối với một người không khỏe mạnh như mình.

Truyện ngắn: Qúa khứ lung linh

Vậy mà đã 40 năm trôi qua. Khi đó Mây còn là một cô bé tiểu học người dân tộc nhút nhát. Sống giữa một vùng quê nghèo đói nhưng Mây thầm cảm ơn cuộc sống. Tuy vất vả nhưng Mây đã có những người thân mà Mây thương yêu nhất như Nội và Lành.

Câu chuyện gia đình: Đâu là điều quan trọng

Lâu lắm rồi mới có cuộc trò chuyện giữa hai mẹ con mà người chịu im lặng lắng nghe là con. Giỏi lý lẽ trong những cuộc đấu khẩu chỉ là chuyện nhỏ thôi con à, giữ được hòa khí trong gia đình và tạo được không gian bình yên cho người thân yêu của mình mới là điều quan trọng.

Câu chuyện gia đình: 4 bà vợ bên ta

Ông yêu người vợ thứ tư nhất, ông tự hào về người vợ thứ ba, ông tìm đến người vợ thứ hai như một người bạn tâm tình nhưng hầu như chẳng bao giờ chú ý đến người vợ thứ nhất…

Tạp văn: Nhật ký của tôi

"Chẳng cần Giang phải thay đổi hoàn toàn cách sống của mình, chỉ cần thi thoảng cậu nhìn rộng ra một chút. Và thi thoảng quay lại đây chơi cùng tớ, cho vui!"

Câu chuyện gia đình: Một lần thức tỉnh những cơn say

Tôi quyết định ly hôn sau gần mười ba năm chung sống. Tôi cũng từng muốn níu kéo để giữ cho các con một mái ấm toàn vẹn nhưng sức chịu đựng có hạn, tôi không thể tiếp tục được nữa…

Tản văn: Kỷ niệm vùng quê mùa lũ

Mùa lũ. Đó là những ngày nằm cuộn mình trong chăn chiếu, nghe mưa dầm dề cả ngày mà không biết chán. Má biểu:"Trời ni không có đi chợ được, đợi ba mày bắt cá về nấu".

Tản văn: Đi tìm một nửa của mình

Đã cuối tháng bảy rồi, sắp bước sang tháng tám, vậy là như đã hẹn, hoa sữa lại sắp nở và những kỉ niệm ùa về trong ký ức

Câu chuyện gia đình: Dạy con tự lập

Đã gần một tuần nay, hàng xóm ngạc nhiên khi thấy đứa con trai út của chị ngày nào cũng đi chợ thay mẹ. Mọi người nghĩ, có lẽ chị vẫn chưa vượt qua được cú sốc sau cái chết của chồng.

Truyện ngắn: Thần tượng đã chết

Đã lâu tôi không gặp nhà văn Lê Hồng Mây. Gần một năm nay, tôi cũng không thấy tên anh dưới những truyện ngắn hoặc những bài bình luận văn học đăng trên những tờ báo và các tạp chí quen thuộc. Hình như anh đang dồn sức cho những tác phẩm văn học tầm cỡ, để đời, như anh vẫn thường tâm sự.

Ký ức 30/4/1975...

Đầu tháng 4/1975, chiến trường miền Nam bước vào giai đoạn quyết liệt. Tin chiến thắng từ khắp nơi liên tiếp báo về. Hà nội ngày ấy như sôi lên cùng với những bước chân rầm rập của các binh đoàn quân ta từ khắp nơi tiến vào giải phóng Sài Gòn.

Truyện ngắn: Ký ức mùa xuân

Tôi quen anh vào một ngày giáp Tết trong đám cưới của một người quen. Anh cao to, khoẻ mạnh, rắn rỏi và không có điều gì ấn tượng ngoài đôi mắt tinh nghịch, thế nhưng lại cuốn hút tôi ngay từ cái nhìn đầu tiên.
banner 160x600
Top