Giải trí

Truyện ngắn: Tình yêu dối lừa…

Biển Vũng Tàu. Ngày trời yên biển lặng cũng như ngày sóng to gió lớn, chỉ cần đưa tầm mắt ra xa, cách bờ khoảng 100 mét cũng có thể thấy được mấy chiếc phao lớn màu đỏ nổi lềnh bềnh trên mặt sóng. Không ít người tò mò muốn biết nó làm bằng chất liệu gì. Còn chị, lần đầu khi bơi tới gần, chị mới phát hiện ra rằng phao là một cái thùng sắt to, được sơn đỏ. Chiếc phao đặt ở đó để cứu hộ, giúp những người tắm biển biết họ không nên bơi xa hơn vì phía ngoài nước rất sâu, nguy hiểm.

Truyện ngắn: Tình yêu thời chiến tranh

Chị B. đã đứng tuổi, nhưng khuôn mặt vẫn còn nét duyên đằm thắm. Giọng nói của chị lúc nào cũng nhẹ nhàng, thủ thỉ như ngọn gió thoảng mát, êm dịu đến lạ. Đặc biệt, những câu chuyện chị kể về anh bao giờ cũng có cụm từ “hồi đó...”.

Truyện ngắn: Khi niềm tin bị đánh cắp

Tôi thường về thăm quê vào dịp giỗ ba. Lần nào cũng vậy, những con đường cũ, màu hoa cũ vẫn làm cho tôi chạnh lòng và nhớ lại tất cả những điều mà lẽ ra tôi nên quên lâu rồi. Tôi bỏ quê mà đi, mỗi năm chỉ về một lần vào ngày giỗ của ba, nhưng bao giờ tôi cũng chỉ về nhà vào ngày hôm sau, khi tất cả anh chị em đã về nhà của họ. Lần này cũng vậy.

Câu chuyện gia đình: Một lần đi thăm con

Học xong, anh cưới vợ rồi ở lại thành phố, còn mẹ vẫn ở quê. Cuộc sống, công việc nơi phố thị luôn tất bật và hối hả. Đêm về, anh thường nghĩ: Mẹ tảo tần nuôi anh khôn lớn. Bây giờ mẹ già rồi, sống một mình nơi quê nhà, nửa đêm trở gió, ai lo (!?)

Truyện ngắn: Dòng tên anh khắc vào đá núi

“Có người lính mùa thu ấy ra đi từ mái tranh nghèo/Có người lính mùa xuân ấy ra đi từ đó không về/Dòng tên anh khắc vào đá núi/Mây ngàn hóa bóng cây che…”.

Câu chuyện gia đình: “Nỗi oan…”

Anh Hai lấy vợ muộn khi ba đứa em chúng tôi (gồm anh Ba, tôi và Miên - đứa em gái) đều có gia đình và ra ở riêng. Chị Thu - chị dâu tôi trẻ hơn anh Hai đến 12 tuổi nhưng rất đảm đang. Ở chung với cha mẹ chồng, ngoài giờ làm việc nhà nước, về nhà, chị luôn làm tròn bổn phận của người con dâu, vừa chăm lo cho bố mẹ chồng vừa làm mọi việc trong nhà mà không hề ca thán lời nào.

Truyện ngắn: Cành phong lan tím

Tôi trở về thung lũng vào một chiều nhạt nắng. Con đường quanh co uốn khúc vào làng vẫn hai bên vườn cây xanh ngắt. Cảnh vật không đổi thay nhiều lắm so với hai mươi lăm năm trước. Cũng có lẽ vì năm nào tôi cũng về đây nên không thấy nó thay đổi. Vẫn dòng suối ấy, vẫn rừng cây... vẫn nghe đâu đây tiếng đàn guitar bập bùng...

Truyện ngắn: Hãy tha thứ cho em

Thu còn nhớ rất rõ là mình đã rơi vào tình cảnh này bao lâu rồi. 5 năm. 5 năm với bao trăn trở, và đêm nay cô lại không ngủ được. Cũng có lúc, Thu tự nhủ, nếu cứ nghĩ mãi về một chuyện đã qua sẽ chẳng được gì. Quên! Quên đi! Anh ấy có biết gì đâu mà mình phải dằn vặt... Ngặt một nỗi, muốn quên thì tâm trí Thu lại càng nhớ tới, nhất là trong những ngày gần đây, khi Huy - đứa con đầu của cô sắp vào lớp 1; khi Tuấn, chồng cô càng ngày càng tỏ ra thương yêu, cưng chiều Huy.

Truyện ngắn: Chuyện cũ thời chiến tranh

Chị là con riêng của má. Ngày má lấy chồng khác, chị chưa đầy 7 tuổi. Cái tuổi chưa đủ để hiểu chuyện đời, chuyện người lớn, nhưng cũng đủ để hiểu rằng, từ nay mình đã mất mát một thứ tình cảm thiêng liêng lâu nay không muốn chia sẻ cho người khác.

Truyện ngắn: Trở về miền quê

Lâu lắm tôi mới nhận được thư gửi qua đường bưu điện. Đó là một tấm thiệp cưới màu nâu, thiết kế rất sang trọng. Hôm sau, ông bạn cũ cẩn thận gọi điện: “Ông nhận thiệp cưới tôi gửi chưa? Cố gắng về nhé, tôi mời bạn bè đủ hết đó”.

Truyện ngắn: Có một miền quê

Cũng cả chục năm rồi Thuận mới lại về quê ngoại. Cái nóng hanh khô chẳng làm Thuận thấy khó chịu, nó khoan khoái tận hưởng cảm giác ấy...

Truyện ngắn: Gặp lại ân nhân

Bác sĩ Khánh ngồi bật dậy với một quyết định dứt khoát. Anh phải làm một điều gì đó cho cô hiệu trưởng…Bữa cơm trưa nay, bác sĩ Khánh ăn lâu hơn thường lệ. Hình ảnh cô hiệu trưởng ngày xưa cứ chờn vờn trong đầu anh với nỗi day dứt, ân hận. Chén cơm trưa nay gợi nhớ những hạt gạo ân tình gần ba mươi năm về trước…

Bài 2: DU LỊCH HÀN QUỐC _ KHÁM PHÁ XỨ SỞ KIM CHI (Tiếp theo Bài 1...)

Giống như Việt Nam, Hàn Quốc đi lên từ một đất nước nghèo khó, khổ cực, cũng từng bị xâm lược và chịu ảnh hưởng từ các quốc gia láng giềng, nhưng dân tộc này vẫn giữ được quyền độc lập và truyền thống văn hóa vốn có của mình.

Bài 1: DU LỊCH HÀN QUỐC _ KHÁM PHÁ XỨ SỞ KIM CHI

Lời giới thiệu: Nhà báo Đào Quốc Thịnh là cây bút chuyên viết phóng sự, phóng sự xã hội, phóng sự điều tra, nhưng những năm gần đây ông lại bén duyên với “du lịch”. Với phong cách viết độc đáo, hấp dẫn, gần gũi với bạn đọc, những bài viết quảng bá du lịch trong và ngoài nước của ông đã thu hút hàng chục ngàn lượt bạn đọc thường xuyên theo dõi và yêu thích.

Truyện ngắn: Gặp người tốt

Cuối năm, dòng người trở nên đông đúc. Ai cũng hối hả lo mua sắm bánh mứt, cây cảnh, trang trí nhà cửa thật đẹp để đón năm mới. Riêng bác xích lô vẫn như mọi ngày: sáng ăn qua quýt ổ bánh mì rồi đạp xe đến gần sân ga, chờ những chuyến tàu về, đón mời khách...

Truyện ngắn: Tình bạn thời chiến tranh

Nhà gần nhau nên Nhung, Hùng và Quân là bộ ba khăng khít từ những ngày thơ ấu cho đến học phổ thông. Mùa hè năm ấy, cả Quân và Hùng đều có tên trong danh sách đi học ở nước ngoài; còn Nhung nhận giấy báo vào Đại học Sư phạm văn. Tuy vậy, Hùng tuyên bố một câu làm mọi người sửng sốt: “Tớ đã có quyết định nhập ngũ!”. Mặc cho 2 người bạn ra sức thuyết phục, Hùng vẫn không thay đổi quyết định.

Truyện ngắn: Chuyện của hai người

Trông họ giống như một cặp tình nhân mới yêu nhau. Chứ yêu lâu, người ta chẳng được tình tứ đến thế. Cách sống của cặp này khiến cho người chung quanh bình phẩm bàn tán. Có người khen, cũng có người chê. Chị Việt nói: “Anh Tưởng với chị Viên đi đâu cũng có đôi, ăn gì cũng ngồi cạnh nhau, gắp thức ăn, chăm sóc cho nhau. Họ mê nhau chớ chẳng phải vợ chồng. Tình tứ đến thế là cùng! Vợ chồng mình chỉ mong được một phần mười như thế đã mừng rồi…”.

Ghi chép: Cậu đã về đoàn tụ với gia đình

Bao nhiêu năm nay, kể từ ngày cậu Tư hy sinh, tất niên năm nào của gia đình tôi cũng rơi vào ngày 29 Tết, từ thuở ông bà ngoại còn sống cho đến giờ mẹ tiếp nối. Bởi đó là ngày giỗ của cậu Tư, như mẹ nói thì “lấy tất niên làm giỗ”. Với riêng mẹ, tất niên năm nay trở nên thiêng liêng hơn, ý nghĩa hơn, bởi sau mấy mươi năm nằm lại ở tận nước bạn Lào xa xôi, nay cậu đã được về với vùng đất mẹ, về với quê hương thân yêu, với gia đình ấm cúng của mình.

Truyện ngắn: Họ đã gặp nhau

Cuộc sống đôi khi từ một khởi đầu và đã trở thành thói quen. Dẫu chưa gặp mặt, nhưng thật sự hai người biết rất nhiều về nhau qua những gì trên màn hình mà họ chuyển cho nhau. Nàng mở máy cho anh thấy phòng làm việc của nàng, đó là văn phòng của một công ty thiết kế. Nàng cho chàng xem con phố nàng đang ở với rất nhiều hàng chè. Con phố ấy trở thành quen trong tâm tưởng của anh, và anh tin rằng chỉ cần đến nơi nàng ở, anh sẽ tìm ra nàng ngay tức khắc.

Truyện ngắn: Qúa khứ vẹn nguyên

Mùa xuân vừa đi qua cũng là lúc thành phố nơi nàng gắn bó thời ấu thơ tràn ngập ánh mặt trời. Hơi lạnh se se len lỏi trong gió cách đó mấy ngày, giờ không còn nữa.
banner 160x600
Top