Giải trí

Truyện ngắn: Kỷ niệm mối tình đầu

20 năm đã trôi qua, giờ tôi đã có chồng, có con và có một gia đình hạnh phúc… nhưng tôi vẫn không sao quên được mối tình đầu chưa gặp mặt ấy. Trong tôi luôn có một trái tim nóng bỏng với tình yêu tha thiết những người lính đảo. Anh là người đã truyền lửa cho tôi./.

Truyện ngắn: Chuyện cũ thời chiến tranh

Người đàn ông tần ngần trước trụ cổng sắt. Nhìn vào con số và tên đường, đúng đây rồi nhưng ngôi nhà to lớn làm anh ngại ngần. Khu vườn bên trong xanh um, tĩnh lặng như tờ. Bóng một người đàn bà mặc áo tím thoáng qua mấy bụi hoa nhài rồi mất hút không kịp để anh lên tiếng gọi. Rồi có tiếng lách cách mở cổng. Một cụ bà đang cố kéo sợi dây xích với cái khóa to đùng.

Truyện ngắn: Tôi và em

Tôi và em cùng lớn lên ở cái xóm nghèo, một bên là dòng sông, một bên là những ngọn đồi thoai thoải. Còn nhớ có lần, khi tôi 12 tuổi, học lớp 6, trên đường đi học về đói quá, gặp đúng lúc ngang qua nhà em, nhìn vào trong vườn thấy cây ổi trĩu quả, nưng nức mùi thơm, bèn leo hàng rào vào hái trộm. Lặng lẽ hái, lặng lẽ ăn, đến khi no bụng, định leo xuống thì thấy ba em bước ra, đứng dưới gốc cây.

Truyện ngắn: Quán phở

Cách nhà tôi hai con đường có một quán phở tên Sơn. Quán có một nồi nước dùng luôn sôi sùng sục, mùi hương tỏa ra tận ngoài đường khiến cho ai tình cờ đi ngang đều ghé vào ăn thử một tô cho biết. Chủ quán kiêm người chế biến, nghe nói quê ở tận Nam Định, nơi nổi tiếng về phở.

Truyện ngắn: Mẹ tôi

Quê tôi nằm sát biển. Nơi ấy có những cánh đồng muối bát ngát tận chân trời. Nhưng mấy chục năm trước đây, người dân quê quanh năm nghèo đói, cuộc sống vất vả, cùng cực. Cảnh nhà nghèo khó đã khiến ba tôi ra đi với người phụ nữ khác, bỏ mẹ với hai bàn tay trắng cùng 5 đứa con thơ dại. Sau những ngày tuyệt vọng vì nỗi đau phụ bạc, mẹ quyết định đứng lên, bằng mọi giá phải sống tốt và nuôi con.

Truyện ngắn: Ký ức chiến tranh

Năm cuối phổ thông, chiến tranh đã lan rộng ra miền Bắc. Năm chàng trai ưu tú nhất trong lớp tôi nhận được lệnh lên đường. Một buổi chiều chủ nhật, cả lớp tập trung dưới gốc táo trong vườn nhà tôi để liên hoan chia tay. Bên cạnh những cái kẹo lạc, kẹo vừng, quả ổi, quả chuối là những quả táo vàng ươm, tươi rói. Ai cũng cố vui vẻ, nói nói cười cười nhưng trong mắt ai cũng có những nỗi buồn thăm thẳm.

Truyện ngắn: Thế nào em cũng tới

Trường nằm trên một ngọn đồi, qua cái dốc mới lên được. Tấm bảng mộc to chăng ngang cổng ghi rõ: “Trường trung học cơ sở X ”. Vào trong: sân trường bé tẹo, dãy nhà cấp 4 sơ sài, vừa vặn cho 3 phòng học cộng một phòng giám hiệu. Phòng ấy thêm chức năng nội trú: làm nơi ở cùng chỗ nấu ăn cho thầy hiệu trưởng kiêm luôn chân bảo vệ trường. Đó là câu chuyện của 20 năm trước.

Truyện ngắn: Cuộc chia tay thầm lặng

Danh vẫn thường không đúng hẹn trong những lần hẹn hò cùng tôi đi đâu đó. Những lần như thế tôi vẫn kiên nhẫn đợi anh trong căn nhà trọ của mình. Tôi không biết tại sao mình lại có thể chịu đựng những lần trễ hẹn như thế của anh? Cũng đôi khi tôi nhủ với lòng đó là lần cuối, nếu anh vẫn tiếp tục bắt tôi đợi mãi thì tôi sẽ nói lời chia tay.

Truyện ngắn: Cuộc chia tay bất thành

Ngày xưa, Nhiên vẫn mơ mình sẽ gặp và yêu một người con gái đẹp, sẽ cùng cô có những chuyến rong chơi đến những miền đất xa lạ. Nhiên đã bỏ ra mười năm ròng để chỉ lo việc kiếm tiền, để thay đổi số phận của mình và anh đã đạt được. Nhiên có năng khiếu vẽ bẩm sinh. Chính nhờ năng khiếu đó mà lúc đầu Nhiên đi phụ vẽ cho một xưởng vẽ tranh chợ, rồi sau đó tranh thủ đi học thêm, dành dụm tiền mở một xuởng vẽ cho riêng mình.

Truyện ngắn: Đi lên… bằng tình yêu đích thực

Làng Khộp nửa miền núi, nửa trung du, kiểu bán sơn địa, chỉ còn một cây khộp già đứng đơn độc cạnh bìa làng. Quanh năm suốt tháng, mấy chục nóc nhà làng này nhìn mặt nhau, ít có khách lạ, thì nay bừng lên mát mẻ như có ngọn gió mới. Con gái của làng hễ ra ngoài là dịp tìm cớ đi qua đi lại đá mắt vào mấy chàng thanh niên áo xanh công nhân công trường đang làm việc.

Truyện ngắn: Thuyền trưởng

Con sông nơi tôi thường qua lại hàng ngày vào những ngày đẹp trời luôn chảy hiền hòa, với những bông lục bình vật vờ trôi theo dòng nước lặng lờ. Vậy mà hôm đó, sông bỗng cuộn sóng, dữ dội.

Truyện ngắn: Đợi chờ người khách sang sông

Chị không thể nhớ được mình đã đưa người đàn ông ấy qua lại trên bến sông này bao nhiêu lần rồi. Đó là một người có dáng cao to, khuôn mặt khá đẹp và trông rất phúc hậu nhưng bị cụt mất một chân đến sát vế. Hàng năm, đều đặn, cứ vào cuối mùa thu thì anh từ thành phố về và lại nhích từng bước khó nhọc cùng với cây nạng gỗ, bước xuống cái dốc thoai thoải trước khi nhờ chị giúp đỡ để lên thuyền.

Chuyện tình qua mạng

Những ngày đầu mới yêu nhau cách đây chừng nửa năm, Lan không thể nào chợp mắt được. Cô nằm nghiêng bên này, rồi lật người sang bên kia. Đêm dần trôi qua, vậy mà mắt cô cứ ráo hoảnh. Cô nghĩ nhiều đến hình ảnh, giọng nói của anh, chàng trai nước ngoài có tên Ruth, 38 tuổi với nước da trắng và đôi mắt màu xám thật quyến rũ. Tình yêu nảy nở từ khi cô làm quen với anh trên một trang mạng xã hội.

Câu chuyện gia đình: Chị tôi

Nhà tôi có 6 người anh chị em. Chị Tư là con giữa. Ngày nhỏ, tôi nghe mẹ kể, dù có anh chị lớn nhưng đỡ việc nhà chính cho mẹ lại là chị Tư. Chị Hai nhỏ con, chậm, yếu, làm mẹ không ưng. Anh Ba là con trai, được cưng chiều nên ham chơi. Chị Tư tốt tính, thật thà, siêng năng, đùn bao nhiêu việc cũng ôm, miễn sao có được vài lời khen mát ruột!

Truyện ngắn: Cây mai chờ ngày Tết

Giữa tháng Chạp, mẹ giục tôi lặt lá mai cho kịp Tết. Công việc này hầu như năm nào tôi cũng đảm nhận. Mọi năm tôi làm rất nhanh, rất hứng khởi, bởi tôi không phải làm một mình mà luôn có bạn trai tôi gọi là “trợ lý”. Tháng Chạp nào “trợ lý” cũng sang nhà để cùng tôi lặt lá mai.

Câu chuyện gia đình: Làn gió tinh nghịch

- Ông cẩn thận đấy nhé! Bà Thân vừa khẽ nhắc vừa cố ghì tay vào hai bên thành chiếc thang tre. Đôi tay gầy với những đường tĩnh mạch chằng chịt, chen những nốt đồi mồi khẽ run run khi cố giữ cho nó khỏi đung đưa. - Thì bà đừng nói nữa. Lo giữ thang đi. Ông Thân vừa cố vươn tay lia chiếc chổi lông gà lên trần nhà vừa nói vọng xuống.

Truyện ngắn: Người mẹ ở trại dưỡng lão

Đọc lướt một lượt trên facebook, Thùy dừng lại ở thông báo: “Theo khảo sát của các mem (thành viên) thì offline từ thiện lần này sẽ được tổ chức ở Câu lạc bộ Trẻ để chuẩn bị cho buổi từ thiện ở Trại Dưỡng lão An Bình sắp tới”. Lần đầu tiên thấy từ “offline”, cô bèn tra Google, mới hiểu “offline” tiếng Anh là không trực tuyến (ngược lại với online), trong ngữ cảnh này nghĩa là những buổi gặp nhau trực tiếp.

Bài 2: Du lịch Nhật Bản, khám phá đất nước mặt trời mọc

Lời giới thiệu: “Du lịch Nhật Bản, khám phá đất nước mặt trời mọc” là một trong những bài viết mới năm 2024 của Nhà báo Đào Quốc Thịnh sau loạt bài quảng bá du lịch trên kênh truyền thông quốc tế BBC (năm 2021). Bằng sự quan sát tinh tế, thông qua những trang viết mộc mạc, giản dị, pha chút hài hước, tác giả đã phản ánh những điều khác biệt, mới lạ của đất nước Nhật Bản so với Việt Nam và các quốc gia khác trên thế giới mà không phải ai cũng phát hiện được.

Bài 1: Du lịch Nhật Bản, khám phá đất nước mặt trời mọc

Lời giới thiệu: “Du lịch Nhật Bản, khám phá đất nước mặt trời mọc” là một trong những bài viết mới năm 2024 của Nhà báo Đào Quốc Thịnh sau loạt bài quảng bá du lịch trên kênh truyền thông quốc tế BBC (năm 2021). Bằng sự quan sát tinh tế, thông qua những trang viết mộc mạc, giản dị, pha chút hài hước, tác giả đã phản ánh những điều khác biệt, mới lạ của đất nước Nhật Bản so với Việt Nam và các quốc gia khác trên thế giới mà không phải ai cũng phát hiện được.

Truyện ngắn: Gặp lại anh người con trai đất Quảng

Mùa hè năm ấy, lần đầu tiên tôi đến Đà Nẵng. Tôi nhận nhiệm vụ mẹ giao, đưa đứa em họ trở về nhà chú thím. Tôi vẫn nhớ như in cái nắng chang chang của Đà Nẵng khi tôi đến. Lẽ ra tôi trở về Vũng Tàu ngay, nhưng thím tôi một mực giữ tôi ở lại chơi. Cho đến bây giờ tôi vẫn không hiểu ngày đó Đà Nẵng có cái gì hấp dẫn mà có thể giữ tôi lại gần một tháng trời.
banner 160x600
Top