Giải trí

Câu chuyện gia đình: “Bài học của cha”

Tôi là người khuyết tật. Từ ngày còn bé xíu, người ta đã chép miệng bảo tôi là con bé bất hạnh, đáng thương và tội nghiệp. Chính vì thế, trong tôi đã dần bắt đầu hình thành tính cách bi quan trước những khó khăn dù lớn hay nhỏ. Gặp bất cứ điều gì, tôi cũng đều thấy nó rắc rối và quá sức đối với một người không khỏe mạnh như mình.

Truyện ngắn: Qúa khứ lung linh

Vậy mà đã 40 năm trôi qua. Khi đó Mây còn là một cô bé tiểu học người dân tộc nhút nhát. Sống giữa một vùng quê nghèo đói nhưng Mây thầm cảm ơn cuộc sống. Tuy vất vả nhưng Mây đã có những người thân mà Mây thương yêu nhất như Nội và Lành.

Câu chuyện gia đình: Đâu là điều quan trọng

Lâu lắm rồi mới có cuộc trò chuyện giữa hai mẹ con mà người chịu im lặng lắng nghe là con. Giỏi lý lẽ trong những cuộc đấu khẩu chỉ là chuyện nhỏ thôi con à, giữ được hòa khí trong gia đình và tạo được không gian bình yên cho người thân yêu của mình mới là điều quan trọng.

Câu chuyện gia đình: 4 bà vợ bên ta

Ông yêu người vợ thứ tư nhất, ông tự hào về người vợ thứ ba, ông tìm đến người vợ thứ hai như một người bạn tâm tình nhưng hầu như chẳng bao giờ chú ý đến người vợ thứ nhất…

Tạp văn: Nhật ký của tôi

"Chẳng cần Giang phải thay đổi hoàn toàn cách sống của mình, chỉ cần thi thoảng cậu nhìn rộng ra một chút. Và thi thoảng quay lại đây chơi cùng tớ, cho vui!"

Câu chuyện gia đình: Một lần thức tỉnh những cơn say

Tôi quyết định ly hôn sau gần mười ba năm chung sống. Tôi cũng từng muốn níu kéo để giữ cho các con một mái ấm toàn vẹn nhưng sức chịu đựng có hạn, tôi không thể tiếp tục được nữa…

Tản văn: Kỷ niệm vùng quê mùa lũ

Mùa lũ. Đó là những ngày nằm cuộn mình trong chăn chiếu, nghe mưa dầm dề cả ngày mà không biết chán. Má biểu:"Trời ni không có đi chợ được, đợi ba mày bắt cá về nấu".

Tản văn: Đi tìm một nửa của mình

Đã cuối tháng bảy rồi, sắp bước sang tháng tám, vậy là như đã hẹn, hoa sữa lại sắp nở và những kỉ niệm ùa về trong ký ức

Câu chuyện gia đình: Dạy con tự lập

Đã gần một tuần nay, hàng xóm ngạc nhiên khi thấy đứa con trai út của chị ngày nào cũng đi chợ thay mẹ. Mọi người nghĩ, có lẽ chị vẫn chưa vượt qua được cú sốc sau cái chết của chồng.

Truyện ngắn: Thần tượng đã chết

Đã lâu tôi không gặp nhà văn Lê Hồng Mây. Gần một năm nay, tôi cũng không thấy tên anh dưới những truyện ngắn hoặc những bài bình luận văn học đăng trên những tờ báo và các tạp chí quen thuộc. Hình như anh đang dồn sức cho những tác phẩm văn học tầm cỡ, để đời, như anh vẫn thường tâm sự.

Ký ức 30/4/1975...

Đầu tháng 4/1975, chiến trường miền Nam bước vào giai đoạn quyết liệt. Tin chiến thắng từ khắp nơi liên tiếp báo về. Hà nội ngày ấy như sôi lên cùng với những bước chân rầm rập của các binh đoàn quân ta từ khắp nơi tiến vào giải phóng Sài Gòn.

Truyện ngắn: Ký ức mùa xuân

Tôi quen anh vào một ngày giáp Tết trong đám cưới của một người quen. Anh cao to, khoẻ mạnh, rắn rỏi và không có điều gì ấn tượng ngoài đôi mắt tinh nghịch, thế nhưng lại cuốn hút tôi ngay từ cái nhìn đầu tiên.

Tạp văn: Ký ức hoa đào

Hằng năm, cứ mỗi mùa xuân đến, đất trời ngập trong sắc hoa, hoa nào cũng đẹp, nhưng tôi vẫn thấy yêu nhất hoa đào. Hoa đào- mang mùa xuân đến với mọi nhà, mang niềm vui xuân say mê đến với mọi người. Hoa đào- một kỷ niệm sâu lắng của tuổi thơ tôi.

“Riêng một góc trời”- Cảm xúc lãng du đi vào miền ký ức trong tôi

Tâm tư và cảm xúc khi cảm thụ "Riêng một góc trời' đã đi vào hồn tôi...

Truyện ngắn: Số nghèo...

Thầy chủ nhiệm lớp tôi là thầy dạy văn. Thầy đã già, tóc bạc, dáng thầy khòng khòng, đi chúi về phía trước. Ai cũng bảo số thầy vất vả...

Truyện ngắn: Mất và tìm...

Tôi ngước nhìn cô ta lần nữa, một thoáng ngẩn ngơ nhưng tôi gạt ngay, cúi chào bà thẩm phán rồi bước nhanh ra khỏi cửa. Thế là xong! Từ nay, tôi và cô ta sẽ trở thành người xa lạ. Tôi mỉm cười chua chát, chỉ mới đây thôi, cô gái bé nhỏ, xanh xao cùng tôi ký vào bản án ly hôn đã một thời là vợ của tôi đấy...

Truyện ngắn: Nơi ấy, một mùa xuân đi qua

Nhập ngũ, sau ba tháng huấn luyện tân binh, học điều lệnh nội vụ, đội ngũ và bắn đạn thật xong bài một, tôi được điều về tiểu đoàn công binh huấn luyện kỹ thuật binh chủng, để chuẩn bị tăng cường lực lượng cho biên giới Tây Nam...

Đào Quốc Thịnh tác giả truyện ngắn Quê hương

Đào Quốc Thịnh là một nhà báo, nhà văn, hội viên Hội Nhà báo Việt Nam. Hiện ông là Giám đốc Văn phòng Đại diện phía Nam, Viện Nghiên cứu Văn hóa Tín ngưỡng Việt Nam, Trưởng cơ quan Đại diện Tạp chí Thương hiệu & Công luận tỉnh Bà Rịa Vũng Tàu. Trong thời gian gần 30 năm cầm bút, ông có gần 50 truyện ngắn, trong đó có cả truyện ngắn viết cho thiếu nhi và hàng trăm tác phẩm báo chí có giá trị.

Truyện ngắn: Hạnh phúc của mẹ

Đứng bên ngoài khán phòng mà tim mẹ đập liên hồi, cố lắng nghe tên con gái mẹ được xướng lên thật dõng dạc, tưởng tượng cảnh con từng bước chạm vào chiếc bục trao bằng cử nhân. Có lẽ do mẹ đã mơ về ngày hôm nay quá nhiều, nên dù chỉ được nhìn con qua tấm kính mờ trên cánh cửa, nhưng những hình ảnh của con trong khoảnh khắc ấy vẫn hiện rõ mồn một trong tâm trí mẹ.

Truyện ngắn: Hãy đợi em

Vẫn như mọi ngày, đúng 5 giờ sáng cô lại mở cửa hàng. Nhanh nhẹn bê từng chậu hoa đặt trước cửa, cô thở phào, ánh mắt tràn ngập yêu thương.
banner 160x600
Top