Giải trí

Gỏi đọt mây tôm càng nướng – Món ngon níu chân người ở Bình Phước

Bình Phước – vùng đất đỏ bazan ngập nắng gió, nơi rừng và người sống chan hòa như một bản tình ca đại ngàn. Ở đó, không chỉ có điều, có tiêu, có cao su bạt ngàn, mà còn có những món ăn mộc mạc mà độc đáo đến lạ lùng – như gỏi đọt mây tôm càng nướng. Chẳng cần sơn hào hải vị, chỉ cần một dĩa gỏi đơn sơ giữa trưa hè oi ả, cũng đủ làm nên câu chuyện đáng nhớ về hương vị của đất và người.

Cá om nghệ - Món ngon dân dã đậm vị quê

Quảng Ngãi – mảnh đất miền Trung đầy nắng gió không chỉ nổi tiếng với cảnh sắc thiên nhiên hoang sơ, con người hiền hậu mà còn hấp dẫn du khách bởi nền ẩm thực mang đậm hồn quê. Một trong những món ăn dân dã, mộc mạc nhưng khiến bao người phải lưu luyến khi rời xa chính là cá om nghệ – đặc sản trứ danh của người dân xứ Quảng.

Câu chuyện gia đình: Tìm được việc làm

Ngày trước, khi học đại học ở TP. Hồ Chí Minh, dù khó khăn đến đâu, hàng tháng ba má cũng gửi cho tôi 2,5 triệu đồng. Tôi chi tiêu tiền nhà, tiền học, ăn uống vừa đủ. Muốn có tiền tiêu vặt, giao lưu với bạn bè, tôi phải làm thêm như giữ xe, đi bán cà phê…

Chuyện kể về Trường Sa thân yêu

Tôi đến Trường Sa vào những ngày tháng 3 âm lịch, khi hoa muống biển nở rộ. Mùa xuân ở Trường Sa là mùa trời yên biển lặng nhất. Lúc ấy, những cơn sóng đã thôi dữ dội. Nó nhè nhẹ va vào bờ cát, mơn man những dây hoa muống biển. Sóng xanh, thảm dây muống biển xanh với những bông hoa tím, và biết bao loài hoa khác đã vẽ nên bức tranh tuyệt đẹp về Trường Sa, trái tim của biển đảo quê hương.

Lưu bút: Mùa hoa phượng

Khi con ve sầu cất cao giọng hát báo hiệu những “chùm hoa nắng” đang trải dài trên khắp miền quê hương cũng là lúc những chiếc áo trắng sân trường bịn rịn chia tay bạn bè, thầy cô, chia tay trang sách hồng... Một mùa hạ đang đến với bao cảm xúc hồn nhiên, tinh khôi của lứa tuổi học trò.

Câu chuyện gia đình: Tình yêu thương của cha

Mẹ mất, cha ở vậy nuôi hai đứa con, một trai một gái. Cuộc sống tuy khó khăn nhưng khi con muốn ăn món gì lạ, người cha đều mua về, nấu cho bằng được. Hai mươi năm sau, cả hai đứa con đều học hành đến nơi đến chốn, thành đạt trong công việc và lập nghiệp ở xa; được đi đây đi đó, được thưởng thức nhiều món ngon vật lạ.

Tản văn: Mùa sứa tươi

Buổi sáng đi chợ sớm, bất chợt tôi nhìn thấy một thau sứa nhỏ nằm lẻ loi bên cạnh những thúng cá tươi. Cô bán hàng nói, mẻ sứa này mới đưa vào bờ sáng nay đó. Những con sứa tươi rói, mập mạp còn đẫm nước, cát biển với mùi tanh nồng đặc trưng đầy gợi nhớ.

Tản văn: Bát canh cua đồng mẹ nấu

Cuối tuần, cô bạn thân rủ về nhà, đãi món canh cua do chính tay bạn giã và nấu. Ngạc nhiên khi giữa thời buổi bận rộn thế này bạn vẫn chịu khó giã bằng cối như ngày xưa ở quê. Lại đùa rằng, chỉ với cái công giã ấy cũng đã đong tấm lòng, món canh chừng như cũng ngon hơn rồi.

Tản văn: Mùi khói bếp

Tôi lớn lên trong thế giới của bao loại mùi. Mùi của ruộng đồng, bùn đất, mùi của mồ hôi cha mẹ, mùi của khói bếp… Sống lâu ngày ở thành phố, với nhiều loại thiết bị hiện đại, đôi lúc tôi quên mất hình ảnh quê nghèo với ngọn khói lam chiều. Bất chợt trong chuyến công tác dài ngày, ngang qua một miền quê trong buổi chiều tà, những làn khói bay vút lên ngọn tre làng rồi tan biến vào không khí. Mùi nồng nồng của khói chiều làm tôi nhớ quá.

Câu chuyện gia đình: Ôi!...tình cha con

Sau một tai nạn, ông chỉ còn đủ khả năng kiếm tiền nuôi đủ bản thân. Con ông và em tôi cùng học ở thành phố nhưng khác trường. Mỗi khi đi thăm em, tôi thường rủ ông đi thăm con. Hôm nay cũng vậy. Vợ chồng tôi vào thành phố thăm ông bà ngoại các cháu nên rủ ông đi cùng.

Màu nắng nhớ thương

Bằng lăng thì gần như ở đâu cũng có. Cái màu tím ngát ấy. Ngay trên đường hàng ngày mình qua. Nơi bạn đến mỗi ngày. Mình thấy, tuổi cũng giống như bằng lăng mùa phai. Nhưng mình thích hoa, không thích quả. Quả bằng lăng khô đi, đeo dai dẳng trên cành, nom thật xấu...

Tản văn: Cánh diều tuổi thơ

Những chiều hè cuối tuần, đi về phía ngoại ô, đập vào mắt tôi là những cánh diều xanh đỏ đủ sắc màu đang chấp chới trên nền trời xanh thẳm. Ký ức tuổi thơ bỗng ùa về.

Nhớ hương rượu nếp ngày mùng 5 tháng 5

Tôi sinh ra và lớn lên ở một vùng quê nhỏ, nơi những phong tục truyền thống vẫn được gìn giữ vẹn nguyên qua bao thế hệ. Trong ký ức tuổi thơ tôi, Tết Đoan Ngọ (mùng 5 tháng 5 âm lịch) luôn để lại trong tôi những ký ức đặc biệt khó quên.

Tản văn: Hương bưởi tháng ba

Đã lâu tôi chưa có dịp về thăm quê. Về để được bước chân rộn rã trên con đường làng, qua cánh cổng làng trầm mặc rêu phong, qua cây đa cổ thụ sừng sững hàng trăm năm tuổi. Về để ùa vào tâm thức mình hương hoa bưởi tinh khiết, nồng nàn…

Truyện ngắn: Ngôi nhà còn mãi trong mơ

Cho đến bây giờ, những giấc mơ vẫn thường đưa tôi về với ngôi nhà cũ của một thời thơ ấu, ngôi nhà nằm ở ngoại ô thành phố. Chớp mắt đã gần 40 năm trôi qua kể từ ngày tôi từ biệt ngôi nhà thân yêu ấy. Tuy tôi cũng có nhiều lần quay về khu nhà cũ, đi ngang qua và nhìn thấy nó từ xa, nhưng không hiểu sao chẳng dám bước lại gần, có lẽ tôi sợ cảm xúc sẽ bóp nghẹt trái tim mình bởi những kỷ niệm dâng trào...

Câu chuyện gia đình: Yêu sắc đẹp

Anh thường nói với chị: “Một bàn tay thô ráp nhưng mượt mà trong lòng người chồng, một làn da sạm nắng nhưng lại mềm mại trong lòng người chồng vì tình yêu với vợ. Mình đã sống với nhau lâu rồi, em đừng bận tâm vì nhan sắc”.

Tản văn: Ký ức tuổi thơ tôi

Cái mùi rơm, mùi rạ thơm tho và lành sạch ít khi làm ta từ chối hay né tránh. Cũng có thể vì trên những cánh đồng rộng, không khí loãng ra trong những chiều gió nên dù có vào chính vụ đốt đồng đi chăng nữa, người đi bên này những bờ ruộng, triền đê hay những con đường làng nương theo bờ bãi vẫn không cảm thấy ngột ngạt vì khói.

Câu chuyện gia đình: Quên đi bệnh tật, ưu phiền

Câu chuyện trên khoang tàu hôm ấy ngẫu nhiên lại trĩu nặng nỗi lo về bệnh tật. 4 hành khách - 4 bệnh nhân mới bước ra từ các bệnh viện khác nhau ở thành phố đầy bụi bặm, xô bồ, lúc mưa lúc nắng. Một đôi vợ chồng già với những căn bệnh của người già xuống ga Quảng Ngãi. Một chị trung niên xuống ga Đà Nẵng mới lặn lội vào tận Sài Gòn chữa bệnh. Và tôi, cô gái trẻ hơn đôi chút nhưng cũng suy nghĩ rất nhiều trong hơn 7 tiếng trên tàu.

Tản văn: Mùa hè xa vắng

Sau chừng ly, tôi nhìn ra hồ. Nghe gió bời bời. Cảm giác xót xa quá đỗi. Những thân sen khô rã rời. Chắc chắn không phải là chống chọi với gió, không phải chống chọi với già nua. Cũng không hẳn là cam chịu.

Phân tích truyện ngắn “Ông tôi” của tác giả Đào Quốc Thịnh

Đề thi: Em hãy phân tích truyện ngắn “Ông tôi” của nhà văn Đào Quốc Thịnh?
banner 160x600
Top