banner 728x90

Tản văn: Hương hoa bưởi năm xưa

13/08/2025 Lượt xem: 2354

Hoa bưởi đã nở trắng ngần, thoảng thơm vương dài trên từng ngõ xóm quê tôi. Đầu xuân hoa nở trắng cành, hoa buông trắng ngõ và nếu đứng lâu dưới những gốc bưởi ấy, thế nào cũng có vài cánh hoa rơi trên vai áo như một cái chạm nhẹ nhàng của người ta yêu.

Giếng nước nhà tôi cũng thảng hoặc trôi lững lờ vài cánh hoa bưởi, vốc đầy hai tay làn nước ấy vã lên mặt, tôi cảm nhận rõ hương vị của quê hương lan tỏa. Sự gắn bó với nơi chôn rau cắt rốn của mỗi người chính là bắt đầu từ một làn hương, một màu hoa như thế!

Hôm dọn nhà lên thị trấn, bà tôi đi vòng quanh từng gốc cây trong vườn, vỗ về và trò chuyện thì thầm y như là sắp từ biệt những người thân. Hồi tôi còn bé, mỗi lần lỡ tay ngắt một bông hoa hay bẻ một cành cây, bà không mắng ngay mà chỉ lựa dịp thích hợp để thủ thỉ cùng tôi: “Mỗi cành cây hay bông hoa đều là một bộ phận của cây, cây cũng là một cơ thể sống, nếu bị đau nó cũng buồn và khóc đấy, cháu có biết không?”. Tôi mang lời dạy ấy của bà suốt những tháng ngày thơ ấu cho đến tận sau này, khi đã trở thành cô giáo lại nói với học trò điều ấy.

Ngày tôi bước vào lứa tuổi thiếu nữ, mẹ rắc ít cánh bưởi vào nồi nước gội đầu còn nghi ngút những làn khói thơm và bảo: “Gội đầu bằng bông bưởi tóc vừa mượt vừa dài, từ nay con hãy làm như thế mà xem!”.

Mang mái tóc xõa ngang vai còn thơm hương bưởi tôi đi vào lớp. Buổi sáng hôm sau, tôi nhặt được mảnh giấy trong ngăn bàn mang những nét chữ cứng cỏi: “Bạn có biết rằng mái tóc của bạn rất đẹp không, nó còn đẹp hơn nữa khi thoảng thơm mùi hoa bưởi, mùi hương thân thuộc và gần gũi biết bao!”.

Chủ nhân của mảnh giấy ấy mãi đến ngày họp lớp cách đây mười năm tôi mới biết đích xác là ai. Bạn giờ là phó phòng vật tư của một công ty lớn mà vẫn ấp úng: “Quả thật, ngày ấy tớ có một mong ước đến cháy lòng là được lùa tay vào mái tóc cậu để xem nó mềm mại đến mức độ nào. Bây giờ cậu có còn gội đầu bằng bông bưởi?”. Tôi lúng túng như muốn giấu đi vào chiếc mũ áo khoác mái tóc cắt tém như con trai nhưng đã muộn, ánh mắt người bạn chợt thoáng xa xăm...  

Thu Hương

 

Tags:

Bài viết khác

Truyện ngắn: Về với biển

Quê tôi không phải là vùng biển,. Bố mẹ tôi mất sớm, tuổi ấu thơ của tôi bị ngập chìm trong mưu sinh, kiếm sống và học hành. Không giống những đứa trẻ khác, ngày hè được bố mẹ đưa đi tắm biển, đến tận năm 18 tuổi, tôi vẫn chưa một lần ra biển, chưa được thưởng thức cái vị mặn tanh nồng của nước biển, và nhìn thấy không gian mênh mông của biển cả, những cánh buồm no gió với hương biển nồng nàn như trong những tác phẩm văn học.

Truyện ngắn: Ba hạt dẻ tình yêu

30 năm rồi, hôm nay tôi mới có dịp quay trở về căn nhà cũ, nơi gắn bó tuổi thơ đời tôi với những kỷ niệm ngọt ngào. Căn nhà cũ của tôi đã qua tay mua bán nhiều chủ, được tu sửa nhiều chỗ, được chủ mới xây lại mặt tiền nên giờ đã đổi khác rất nhiều. Trước đây ô cửa sổ nhà tôi nằm sát ô cửa sổ nhà kế bên, thế nhưng bây giờ ô cửa sổ nhà tôi đã không còn nữa, nó bị bịt kín bởi một bức tường đặc, chạm trổ hoa văn. Chỉ có ô cửa sổ nhà kế bên là vẫn còn nguyên vẹn.

Câu chuyện gia đình: Ly hôn và những điều vụn vặt

Khi yêu nhau, đôi bạn trẻ nào cũng nghĩ rằng, họ sẽ chung sống với nhau đến trọn đời. Thế nhưng, thực tế có rất nhiều đôi nam nữ chỉ sau một thời gian ngắn sống chung họ đành phải nói lời từ biệt. Vài năm gần đây, tỷ lệ ly hôn đang có xu hướng không ngừng gia tăng. Mặc dù các tổ chức xã hội ở đia phương như tổ dân phố, tổ hòa giải, hội phụ nữ… đã cố gắng hết sức trong việc hòa giải song vẫn không làm giảm bớt số lượng các cặp vợ chồng đưa nhau ra tòa.

Truyện ngắn: Mất và tìm...

Tôi ngước nhìn cô ta lần nữa, một thoáng ngẩn ngơ nhưng tôi gạt ngay, cúi chào bà thẩm phán rồi bước nhanh ra khỏi cửa. Thế là xong! Từ nay, tôi và cô ta sẽ trở thành người xa lạ. Tôi mỉm cười chua chát, chỉ mới đây thôi, cô gái bé nhỏ, xanh xao cùng tôi ký vào bản án ly hôn đã một thời là vợ của tôi đấy...

“Riêng một góc trời”- Cảm xúc lãng du đi vào miền ký ức trong tôi

Lần đầu tiên tôi nghe bài hát “Riêng một góc trời” của Ngô Thụỵ Miên vào một buổi chiều chủ nhật buồn cuối năm, khi vừa chia tay một cuộc tình. Ngồi cafe một mình tại một quán cafe nằm sát bờ biển, tôi nghe bản nhạc dịu êm như gió thoảng của Ngô Thụỵ Miên vọng về từ đâu đó rất xa xăm…

Truyện ngắn: Thần tượng đã chết

Đã lâu tôi không gặp nhà văn Lê Hồng Mây. Gần một năm nay, tôi cũng không thấy tên anh dưới những truyện ngắn hoặc những bài bình luận văn học đăng trên những tờ báo và các tạp chí quen thuộc. Hình như anh đang dồn sức cho những tác phẩm văn học tầm cỡ, để đời, như anh vẫn thường tâm sự.

Câu chuyện gia đình: Ghen với quá khứ

Ghen cũng được xem là một biểu hiện của tình yêu. Chẳng có người nào yêu lại không ghen, song ghen với quá khứ là cái ghen không bình thường, không chỉ mang đến sự ngộ nghĩnh, tức cười, mà đôi khi còn tác động không tốt đến tình cảm, hạnh phúc hiện tại của gia đình họ. Xin được nêu một vài ví dụ:

Về thăm Đất Mũi Cà Mau

Cà Mau – vùng đất cuối trời Tổ quốc, nơi sông ngòi chằng chịt ôm ấp những cánh rừng đước bạt ngàn, từ lâu đã được biết đến như miền đất có tiềm năng du lịch độc đáo. Và giữa vô vàn cảnh sắc ấy, Mũi Cà Mau – điểm tận cùng cực Nam – trở thành biểu tượng, trở thành nơi ai cũng mong một lần đặt chân đến.
Top