banner 728x90

Về thăm Đất Mũi Cà Mau

03/08/2025 Lượt xem: 2379

Cà Mau – vùng đất cuối trời Tổ quốc, nơi sông ngòi chằng chịt ôm ấp những cánh rừng đước bạt ngàn, từ lâu đã được biết đến như miền đất có tiềm năng du lịch độc đáo. Và giữa vô vàn cảnh sắc ấy, Mũi Cà Mau – điểm tận cùng cực Nam – trở thành biểu tượng, trở thành nơi ai cũng mong một lần đặt chân đến.

Điều kỳ diệu là ở Đất Mũi, bạn có thể cùng một lúc đón bình minh rực rỡ trên biển Đông và tiễn hoàng hôn đỏ rực ở phía biển Tây. Cảnh tượng ấy, cả đất nước chỉ có duy nhất nơi đây.

Từ trung tâm thành phố Cà Mau, chạy thẳng hơn trăm cây số, du khách đã đến với xóm Mũi (xã Đất Mũi, huyện Ngọc Hiển). Con đường về Đất Mũi xanh ngát, mênh mang bóng cây, dẫn lối đến vùng đất hoang sơ, nơi thời khẩn hoang vẫn còn in dấu trong từng vạt rừng, từng con nước.

Phóng tầm mắt ra xa, phía biển Đông hiện lên Hòn Khoai – hòn đảo cách đất liền 14,6 km, nơi Chi bộ Đảng Cà Mau do ông Phan Ngọc Hiển lãnh đạo đã phát lệnh hưởng ứng Khởi nghĩa Nam Kỳ (23.11.1940). Địa danh ấy trở thành chứng nhân lịch sử, và từ đó, huyện Ngọc Hiển cũng mang tên người anh hùng.

Biển Đất Mũi cạn, đất mới bồi mỗi năm lấn ra hàng trăm thước. Quy luật ngàn đời của thiên nhiên nơi đây đã được người dân chắt lọc thành câu nói mộc mạc: “Mắm đi trước, đước theo sau”. Cây mắm mọc trên đất mới bồi, rễ tua tủa giữ chặt phù sa, rồi đến cây đước, sú, vẹt… cùng nhau tạo nên bức tường thành xanh thẳm, ngày ngày bảo vệ mảnh đất cực Nam Tổ quốc.

Đước, mắm – hai loài cây trầm mặc, kiêu hãnh giữa bão gió – cũng như dáng hình người Cà Mau: chân chất, hiền hòa mà bền gan, kiên cường. Không chỉ giữ đất, chúng còn tạo nên hệ sinh thái ngập mặn phong phú, nuôi dưỡng hàng trăm loài thủy sản, vừa duy trì cân bằng thiên nhiên vừa là nguồn sống của cư dân nơi đây.

Đi giữa rừng đước, du khách dễ dàng bắt gặp cá thòi lòi leo cây, còng gió chạy tung tăng, hay ba khía len lỏi trong bùn sình. Những sản vật ấy không chỉ là hình ảnh gắn liền với vùng đất mà còn trở thành đặc sản níu chân người phương xa: cá thòi lòi nướng muối ớt, ốc len xào dừa béo ngậy, ba khía muối để dành ăn cả mùa mưa…

Ẩm thực nơi đây đậm chất Nam Bộ: cá lóc nướng trui cuốn rau rừng, lẩu mắm với choại, rau đắng, vọp biển nướng thơm lừng, cua luộc đỏ au, gỏi nhộng ong lạ miệng. Giữa trưa hè, trong những mái nhà lá dừa nước, gió mát rười rượi, thưởng thức những món ăn dân dã ấy, du khách như thấy lòng mình nhẹ bẫng, thanh thản.

Ngày nay, ngoài việc tham quan Khu du lịch Đất Mũi, du khách còn có cơ hội trải nghiệm du lịch cộng đồng đầy thú vị. Du lịch cộng đồng được coi là hơi thở mới của Đất Mũi. Người dân nơi đây – vốn quanh năm bám rừng, bám biển – nay trở thành những “hướng dẫn viên nông dân” chân chất. Họ đưa khách đi xổ vuông, bắt cua, bắt cá thòi lòi, hay chèo xuồng len lỏi dưới tán đước. Du khách có thể tự tay chế biến chiến lợi phẩm thành những món ăn dân dã, cùng nâng chén rượu gạo ngâm trái giác, rồi lắng nghe điệu đờn ca tài tử ngân vang giữa không gian mặn mòi phù sa. Homestay ở Đất Mũi cũng mang nét rất riêng. Bữa cơm quê có cá dứa, tôm sú, cua Năm Căn trứ danh… khiến khách phương xa ăn một lần nhớ mãi. Những món ăn tưởng chừng bình dị với người địa phương, nhưng dưới góc nhìn du khách lại là trải nghiệm khó quên – vị mặn của biển, hương thơm của rừng, và tình người ấm áp chan hòa. Đêm xuống, trong những căn nhà sàn ven sông bốn bề lộng gió, du khách có thể cùng dân bản đi săn ba khía, bắt cua, hay thử vận may với loài cá thòi lòi – loài cá độc nhất vô nhị biết leo cây. Những chiếc xuồng nhỏ, những giỏ lãi bán hàng di động khẽ lướt trên dòng nước – tất cả tạo nên bức tranh đời sống sông nước vừa mộc mạc, vừa quyến rũ. Đường về Đất Mũi nay đã thuận tiện cả đường thủy lẫn đường bộ. Với sự quan tâm đầu tư, không lâu nữa, Mũi Cà Mau sẽ trở thành trung tâm du lịch sinh thái – trải nghiệm rừng ngập mặn hàng đầu cả nước, phấn đấu đến năm 2030 trở thành Khu du lịch Quốc gia.

Chia tay Đất Mũi trong buổi hoàng hôn bảng lảng, tiếng loa phát thanh ngân nga câu hát: “Ơi đất Mũi Cà Mau nên thơ và đẹp giàu…Hôm nay đầy tự hào đi lên lòng dạt dào…”

Âm vang ấy như níu giữ bước chân người. Ai đã một lần đứng bên cột mốc chủ quyền, một lần vươn tầm mắt ra biển Đông từ con tàu biểu tượng ở cực Nam, hẳn sẽ mang theo nỗi nhớ không nguôi. Nỗi nhớ về một vùng đất linh thiêng, nơi rừng đước, rừng mắm xanh thẳm như tình người, và nơi cuối trời Tổ quốc ấy, trái tim ta thấy mình thêm yêu, thêm gắn bó với quê hương.

Thu Hương

 

 

 

 

 

Tags:

Bài viết khác

Truyện ngắn: Mất và tìm...

Tôi ngước nhìn cô ta lần nữa, một thoáng ngẩn ngơ nhưng tôi gạt ngay, cúi chào bà thẩm phán rồi bước nhanh ra khỏi cửa. Thế là xong! Từ nay, tôi và cô ta sẽ trở thành người xa lạ. Tôi mỉm cười chua chát, chỉ mới đây thôi, cô gái bé nhỏ, xanh xao cùng tôi ký vào bản án ly hôn đã một thời là vợ của tôi đấy...

“Riêng một góc trời”- Cảm xúc lãng du đi vào miền ký ức trong tôi

Lần đầu tiên tôi nghe bài hát “Riêng một góc trời” của Ngô Thụỵ Miên vào một buổi chiều chủ nhật buồn cuối năm, khi vừa chia tay một cuộc tình. Ngồi cafe một mình tại một quán cafe nằm sát bờ biển, tôi nghe bản nhạc dịu êm như gió thoảng của Ngô Thụỵ Miên vọng về từ đâu đó rất xa xăm…

Truyện ngắn: Thần tượng đã chết

Đã lâu tôi không gặp nhà văn Lê Hồng Mây. Gần một năm nay, tôi cũng không thấy tên anh dưới những truyện ngắn hoặc những bài bình luận văn học đăng trên những tờ báo và các tạp chí quen thuộc. Hình như anh đang dồn sức cho những tác phẩm văn học tầm cỡ, để đời, như anh vẫn thường tâm sự.

Câu chuyện gia đình: Ghen với quá khứ

Ghen cũng được xem là một biểu hiện của tình yêu. Chẳng có người nào yêu lại không ghen, song ghen với quá khứ là cái ghen không bình thường, không chỉ mang đến sự ngộ nghĩnh, tức cười, mà đôi khi còn tác động không tốt đến tình cảm, hạnh phúc hiện tại của gia đình họ. Xin được nêu một vài ví dụ:

Tản văn: Mưa Tây Nguyên

Tây Nguyên mùa mưa. Có khi mưa liên miên ngày này sang ngày khác, liên miên từ sáng đến tối. Có khi mưa ào ạt buổi sáng, đến trưa thì tạnh, chiều lại mưa tiếp đến tối. Có ngày, sáng nắng, chiều mưa, tối thì mưa dầm dề. Bởi thế mà dường như lúc nào cũng thấy núi đồi, phố phường đẫm nước.

Truyện ngắn: Chiến trường xa

Đoàn chúng tôi gồm 8 người, trừ anh trưởng đoàn và tôi là người có mái tóc hoa râm, số còn lại đều rất trẻ. Sau hai ngày công tác ở Trà Vinh, chúng tôi phấn khởi lên đường về thành phố. Qua khỏi cầu Mỹ Thuận, trời đã tối, mưa bắt đầu rơi, chiếc xe đời mới của đoàn dừng lại một quán ăn sang trọng.

Truyện ngắn: Xin việc

Tôi quyết định đi xin việc làm tại một công ty của Nhật sau khi đấu tranh tư tưởng mất mấy ngày đêm. Vẫn biết được tuyển vào một công ty tầm cỡ của một nền công nghiệp lớn – nơi mà bao nhiêu người mơ ước như vậy – quả là khó đối với một sinh viên mới tốt nghiệp như tôi, nhưng tôi vẫn quyết “thử một lần cho biết” vì nghĩ biết đâu đây cũng mang lại cho mình ít kinh nghiệm cơ mà!

Truyện ngắn: Long đong trên đường mưu sinh lập nghiệp

Bôn ba lập nghiệp..Không biết với hai mươi ba tuổi đời, người ta bảo tôi như vầy là hạnh phúc hay bất hạnh, may mắn hay rủi ro, khôn ngoan hay dại dột. Chỉ biết rằng hơn một lần, bàn tay lạnh cóng của tôi đã viết trên lớp tuyết phủ ở bến xứ người hai chữ: “cội nguồn”.
Top