banner 728x90

Thành hoàng từ nhiên thần đến nhân thần và vấn đề truyền thuyết hóa thần thoại

20/06/2024 Lượt xem: 2991

Các Thành hoàng ở đồng bằng Bắc Bộ xuất phát từ các nguồn gốc khác nhau: Thiên thần, Nhiên thần và Nhân thần, trong đó gốc Nhân thần chiếm số lượng đông đảo hơn cả. Trong Nhân thần thì các nhân vật lịch sử chiếm đại đa số. Có thể nói, thông qua các loại Thành hoàng làng, ta có thể thấy được thiên nhiên và lịch sử Việt Nam. Một thiên nhiên lấy Núi – Nước (Sơn – Thủy) làm môi trường chính, còn một lịch sử lấy lòng yêu nước, tâm thức uống nước nhớ nguồn, tinh thần chống giặc ngoại xâm làm cốt lõi.

Thế giới Thành hoàng là sự phản ánh thế giới con người của xã hội Việt Nam cổ truyền với các loại người, tầng lớp xã hội khác nhau. Ở đây, một lần nữa khẳng định luận điểm của Mác, là con người tạo ra thánh thần theo mô thức xã hội của chính con người.

Ảnh minh họa 

Xu hướng biến đổi và vận động của các Thành hoàng làng của người Việt là lịch sử hóa và địa phương hóa. Các vị thần linh vốn là Thiên thần và Nhiên thần có thể trở thành các nhân vật lịch sử. Ở đây người Việt không chỉ lịch sử hóa bản thân mình mà còn lịch sử hóa cả chính môi trường tự nhiên mà mình đang sống. Một ngọn núi, một con sông, một vùng đất… đều có thể hóa thân thành nhân vật lịch sử. Rồi các thần linh không chỉ là chung của cả đất nước, dân tộc, mà dễ dàng được dân gian “địa phương hóa” thành của làng xã, quê quán phân bố theo trục không gian và thời gian “địa phương hóa” thành của làng xã quê hương mình.

Thành hoàng phân bố theo trục không gian và thời gian. Thành hoàng trải dài suốt các giai đoạn lịch sử, nhưng tập trung hơn cả là thời Hùng Vương – An Dương Vương, Hai Bà Trưng, thời Tiền Lý đến thời Lê. Đó là thời kỳ lịch sử hết sức đặc biệt của toàn bộ tiến trình lịch sử Việt Nam. Như vậy, hệ thống Thành hoàng không chỉ phản ánh lịch sử, mà còn phản ánh lịch sử theo cách riêng của mình. Tại sao từ thời Hậu Lê trở đi, đặc biệt là thời Hậu Lê và Tây Sơn Nguyễn có rất ít người được thờ làm Thành hoàng? Tại sao thời Bắc thuộc lại chỉ tập trung vào hai giai đoạn là Hai Bà Trưng và Tiền Lý (Lý Bôn)?

Có những vùng Thành hoàng gắn với điều kiện tự nhiên và lịch sử địa phương. Thành hoàng thời Hùng Vương – An Dương Vương, tập trung ở Hà Bắc cũ, Vĩnh Phú cũ và Hà Tây cũ. Thời Hai Bà Trưng tập trung ở Hà Tây cũ và xung quanh Hà Nội. Thời Tiền Lý gắn liền với vùng đầm lầy, ven sông, ven biển, thời Lý thì đậm đặc ở Kinh Bắc, thời Trần lại gắn với duyên hải Nam Hải – Thái Bình – Quảng Ninh…

Dù xuất phát từ Thiên thần, Nhiên thần hay Nhân thần, từ nguồn gốc xã hội hay tầng lớp nào, dù là phúc thần hay không phải phúc thần, thì Thành hoàng cũng luôn là các vị thần bảo vệ, che chở cho cộng đồng. Thành hoàng trở thành biểu tưởng tâm linh cô kết cộng đồng.

Ban Nghiên cứu Tôn giáo

 

Tags:

Bài viết khác

Nhạc cụ truyền thống trong hát Chầu Văn

Hát Chầu văn hay còn được gọi là hát văn hay hát hầu đồng là một loại hình nghệ thuật ca hát cổ truyền và một phần tín ngưỡng thờ Mẫu của văn hóa Việt Nam. Đây là hình thức lễ nhạc gắn liền với nghi thức hầu đồng của tín ngưỡng Tứ phủ (tín ngưỡng thờ Mẫu) và tín ngưỡng thờ Đức Thánh Trần (Trần Hưng Đạo Đại Vương Trần Quốc Tuần), một tín ngưỡng dân gian Việt Nam.

Nét văn hóa tâm linh trong kiến trúc nhà thờ họ

Kiến trúc nhà thờ họ là biểu tượng vật chất đậm nét văn hóa phi vật thể của các tộc họ ở Việt Nam. Đây là nơi lưu giữ giá trị, tổ chức, quan hệ, và thành tựu của mỗi dòng tộc qua nhiều thế hệ. Theo truyền thống, nhà thờ họ thường được xây dựng theo cấu trúc đơn giản nhưng hài hòa, mang đậm nét riêng của văn hóa dân gian.

Vai trò và ý nghĩa của nhà thờ họ tại Việt Nam

Nhà thờ tổ hay từ đường là một ngôi nhà dành riêng cho việc thờ cúng tổ tiên của một dòng họ hay từng chi họ tính theo phụ hệ (dòng của cha). Nhà thờ họ phổ biến trong văn hóa người Việt tại khu đồng bằng và trung du Bắc Bộ và Trung Bộ.

Tứ quý trong tranh dân gian Đông Hồ

Tranh Tứ quý thuộc loại tứ bình (bốn bức) khổ lớn, vẽ cảnh tứ thời: Xuân, hạ, thu, đông. Mỗi mùa có một loài cây, loài hoa đặc trưng. Mùa xuân: hoa mai, hoa lan, hoa đào. Mùa hạ: hoa sen, hoa hồng, hoa lựu. Mùa thu: hoa cúc, hoa phù dung. Mùa đông: cây trúc, cây thông (tùng).

Cỗ và mâm cỗ truyền thống của người Việt

Mâm cỗ ở mỗi vùng quê Việt Nam có hương vị riêng nhưng bao giờ cũng vậy, mỗi mâm có 4 hoặc 6 người. Thông thường người ta kiêng ngồi 5 người, ở mâm cỗ có ít nhất hai người thân nhau, cũng có khi 3 cặp đều thân nhau thành một cỗ. Người nhà chủ tế nhị mời những người ăn ý với nhau vào một cỗ, sàn sàn lứa tuổi với nhau vào cùng mâm. Những người có tửu lượng mạnh hoặc nhẹ vào một cỗ, những người bằng vai phải lứa với nhau vào một cỗ. Đàn ông vào cỗ với nhau, còn đàn bà ngồi với đàn bà.

Tín ngưỡng thờ Mẫu Tam phủ, Tứ phủ Việt Nam

Mỗi quốc gia, mỗi dân tộc đều mang trong mình những nét văn hóa riêng. Văn hóa là cái gốc cho sự phát triển, phồn thịnh của một đất nước. Việt Nam là một dân tộc mang một nền văn hóa đậm đà bản sắc, đa dạng và phong phú. Tín ngưỡng thờ Mẫu Việt Nam từ lâu đã đóng vai trò quan trọng đối với người dân Việt, văn hóa tín ngưỡng có ảnh hưởng sâu sắc đến đời sống xã hội và tâm thức người dân.

Tín ngưỡng dân gian trong lễ hội cổ truyền ở Việt Nam

Tín ngưỡng dân gian đóng vai trò quan trọng trong các lễ hội cổ truyền của Việt Nam, thể hiện bản sắc văn hóa, tâm linh và lòng tôn kính đối với các thế lực siêu nhiên, Tổ tiên, thần thánh. Bài viết tìm hiểu một số đặc điểm nổi bật về tín ngưỡng dân gian trong các lễ hội cổ truyền của người Việt, đặc biệt, lễ hội liên quan đến tín ngưỡng dân gian như: tín ngưỡng phồn thực, tín ngưỡng vạn vật hữu linh, tín ngưỡng thờ Thành hoàng, tín ngưỡng thờ Tổ tiên, tín ngưỡng thờ Mẫu...

Ý nghĩa và mục đích của tục “Bán khoán con lên chùa”

Bán khoán con cho chùa là một tín ngưỡng dân gian, một hình thức gửi gắm về mặt tâm linh. Có hai hình thức bán khoán con lên chùa: Bán khoán đến hết năm 12 tuổi rồi “chuộc” con ra, hoặc là bán khoán trọn đời. Từ xưa đến nay, nhiều gia đình quan niệm, khi sinh con ra, đứa trẻ hay đau yếu, khóc lóc không phải là do bị bệnh từ thân hoặc những đứa trẻ sinh vào giờ kỵ, ngày phạm (tức ngày mùng 1, 5, 8, 15, 23, 24, 28 và ngày 30 Âm lịch).
Top