banner 728x90

Tạp văn: Mùa hoa vàng ký ức

25/05/2024 Lượt xem: 2372

Một buổi sáng đi làm, em chợt ngỡ ngàng nhìn thấy hàng cây ô môi trổ đầy hoa vàng, từng chùm, từng chùm sáng choang trong nắng, rủ xuống như những dải lụa vàng, sang trọng và đài các. Ô môi chỉ nở hoa một lần trong năm vào đúng dịp hè. Đây là loài cây dễ trồng, lớn nhanh, háo nước, còn có tên là cây bò cạp nước, hoa lồng đèn, hay thơ mộng hơn là hoa thanh mai.

Em không biết mình đã yêu những chùm hoa vàng này từ lúc nào, người ta đặt cho nó nhiều tên, nhưng riêng em, em gọi nó là “hoa ký ức”.

Ngày đó, nhà em và nhà anh cách nhau chỉ một hàng rào thưa. Gần nhà xa ngõ, đôi chân bé tí của chúng mình cũng phải đi mỏi mới đến được nhà nhau. Dòng sông Cái chạy ngang phía sau hai nhà. Dải đất sát bờ sông, còn gọi là “soi”, bên nhà anh trồng một vạt cải, bên nhà em là hàng dừa thưa và vài cây dầu lai già cỗi.

Buổi chiều, chúng mình hay chạy ra soi lấy mủ cây dầu lai vo tròn thổi bong bóng, lượm trái lấy dây thép xâu lại thành chuỗi rồi đốt lên để nghe tiếng nổ tí tách.

Mùa tháng ba hoa cải nở vàng một khoảng trời, chúng mình cùng nhau chơi trốn tìm trong đó, vấp ngã xuống vạt hoa vàng, để đến tối tha hồ nghe bà mắng.

Mùa hè năm đó, anh chuẩn bị theo ba mẹ đi xa, về nơi ở mới. Đứng bên vạt cải vàng, anh hái tặng em nhành hoa cải. Em lắc đầu: “Đừng hái để bà làm giống”.

Anh cười, chỉ tay về phía bến sông: “Mai mốt vạt cải của bà lan ra đến tận bờ nước, che mất luôn lối đi về bên phía nhà em.

Đó là lần đầu tiên có người tặng hoa cho em. Em ngẩn ngơ nhìn nhành hoa cải trên tay, có vẻ như nó cũng đang nuối tiếc nhìn xuống một khoảng trời vàng bên dưới. Chúng mình cùng đi ra tận mé sông. Ráng chiều phớt hồng một khoảng trời xanh. Chiếc ghe nhà ai neo trên bến vắng đợi chờ. Có tiếng bà gọi anh vào nhà. Chúng mình xa nhau từ đó.

Bà em mất, soi nhà em bán cho người khác, em theo ba mẹ về phố. Một vài lần em quay trở lại nhà anh, bà đã già, chẳng ai chăm sóc vạt cải, nên chỉ còn vài cây lơ thơ trên cát. Bà lọ mọ ra soi, đôi mắt đục hướng về phía chân trời xanh thẳm, nói với em: “Nó về bên nội giàu sang, sung sướng quên mất bà rồi!

Em cũng trôi theo dòng đời, ngày càng xa dần nơi ấy. Thành phố em ở bây giờ lớn quá, rộng quá, nhưng chẳng thể tìm đâu ra vạt hoa vàng những ngày thơ ấu cũ, cũng như chẳng thể biết anh giờ ở nơi đâu.

Hoa vàng thành phố lộng lẫy, quý phái quá, nhưng không ngăn nổi ký ức em trở về với những mùa hoa cải quê mùa năm xưa.

“Có một mùa hoa cải /

Nở vàng bên bến sông/

Em đang thì con gái/

Đợi anh chưa lấy chồng”

 

Thu Hương

 

Tags:

Bài viết khác

Câu chuyện gia đình: Áp thấp tan, ngày mai trời lại nắng

Đài báo ngày mai có áp thấp nhiệt đới gần bờ. Nửa đêm, chị tỉnh giấc khi gió đập vào cửa kính. Trời mưa và lạnh. Căn phòng vẫn còn đèn sáng và mùng chưa mắc, bên cạnh chị, anh nằm co như con tôm, mền đạp dưới chân. Chị kéo mền đắp cho anh. Rồi chị mắc mùng, vừa bực vừa thương.

Truyện ngắn: Chuyện đàn bà

Ngày nào cũng vậy, sáng sớm, khi mặt trời vừa ló dạng thì Tư Lý đã có mặt ở chợ huyện. Tư Lý làm nghề bán chuối hơn ba năm nay và anh bán hàng rất có duyên. Khách hàng hễ đã mua chuối của anh một lần là lần sau lại muốn mua tiếp. Lý do đơn giản là giá rất rẻ. Anh thường mua tận gốc và bán tận chợ. Thường thì lúc các nhánh chuối được xếp ngay ngắn cũng là lúc bà con tụ lại. Ở đây, người dân đi chợ rất sớm, họ mua bán xong còn về làm nương rẫy.

Truyện ngắn: Trở về nơi ấy đảo xa

Hành trang chỉ là chiếc ba lô trên vai, ngày đầu tiên đến đảo trông chị như một nữ thanh niên xung phong rắn rỏi, hoạt bát hơn là một cô giáo thùy mị, dịu dàng.

Truyện ngắn: Sự tích hoa xuyến chi

Đầu hạ, quả đồi lại được tô điểm thêm bằng những bông hoa xuyến chi bé nhỏ, tươi tắn. Những đêm trăng, trai, gái làng tôi lại ra đó hò hẹn. Anh Hòa cũng lấy hết can đảm để nói thật lòng mình với chị, rồi chị nhận lời yêu anh cũng trên quả đồi ngập đầy hoa xuyến chi.

Truyện ngắn: Đuổi nhau

Tôi đến tìm Vũ vào cuối chiều. Ông bảo vệ già nheo mắt nhìn tôi dò hỏi. Tôi nói tên anh. Ông bảo vệ khoát tay: “Về lâu rồi! Đón con!”. Tôi thở dài. Vậy mà sáng nay, anh nhắn tin hẹn sẽ cùng tôi ra ngoại ô ăn tối.

Truyện ngắn: Cam chịu

Đêm nay trăng tròn. Bầu trời có nhiều đám mây, vầng trăng cứ lúc ẩn lúc hiện khiến cho đêm thêm huyền ảo. Tôi ngồi ở lan can nhà nhìn vầng trăng đang trôi trong mây. Bỗng dưng tôi nghĩ rằng Hường cũng đang ngồi đâu đó ngắm ánh trăng. Có thể Hường ngắm ánh trăng để nghĩ về quá khứ và sắp đặt cho tương lai cuộc sống của mình. Ngắm để hy vọng ngày về ánh trăng sẽ chiếu vọng vào căn nhà trên tầng cao chung cư của mình hay có thể là mãi mãi Hường sẽ không trở lại?

Truyện ngắn: Mai con sẽ về với mẹ

Tiếng mẹ thều thào, nặng trĩu, rời rạc như muốn nói với tôi điều gì nhưng tôi không thể nào nghe rõ. Nắng chiều chiếu qua khung cửa kính bệnh viện hắt lên khuôn mặt mẹ thứ ánh sáng vàng vọt hằn rõ vết nhăn thời gian trên đôi má gầy gò khiến lòng tôi như có triệu mũi kim châm.

Truyện ngắn: Rau muống biển

Nơi tôi ở là một làng chài ven biển. Tôi sinh ra đã thấy biển trên đời, ấu thơ nơi tôi lớn là những ngày tôi chạy dọc hoài theo những triền cát nghe sóng vỗ vào lòng...
Top