banner 728x90

Màu nắng nhớ thương

02/06/2025 Lượt xem: 2555

Bằng lăng thì gần như ở đâu cũng có. Cái màu tím ngát ấy. Ngay trên đường hàng ngày mình qua. Nơi bạn đến mỗi ngày. Mình thấy, tuổi cũng giống như bằng lăng mùa phai. Nhưng mình thích hoa, không thích quả. Quả bằng lăng khô đi, đeo dai dẳng trên cành, nom thật xấu...

Nhưng bằng lăng cũng là hoa gọi nắng. Nhất là bây giờ, khi hoa phượng đã không còn nhiều nữa. Mà tại sao thế nhỉ? Màu nắng thương nhớ của lứa mình chẳng lẽ cũng đã thuộc về ngày đã cũ. Lũ trẻ bây giờ vẫn có hoa phượng, nhưng sân trường đã ít đi màu hoa rực lửa mà thay vào đó là dịu dàng bằng lăng, hay thản nhiên của sắc màu hoa giấy. Thời gian trôi đi, có nhiều thứ đã thay đổi. Chắc chẳng còn những màu mực tím, mực xanh với những dòng chữ hồn nhiên, ngờ nghệch ngày nào. Lũ trẻ bây giờ có nhiều cách lưu dấu ngày chia tay với những bức ảnh, clip thật sống động và dễ thương. Như mình ấy, đã ngơ ngẩn trước những hình ảnh đáng yêu của lũ trẻ vừa kết thúc năm học cuối phổ thông trung học mình thấy hôm nào trên màn hình ipad. Cách chúng bộc lộ cũng khác ta ngày xưa thật nhiều. Sôi nổi hơn, dạn dĩ hơn và tất nhiên là hiện đại hơn. Nhưng mình thấy, xuất hiện trong những hình ảnh đáng yêu vẫn là bóng nắng nhảy nhót tinh nghịch. Cái bóng nắng đã từng rớt xuống tóc, xuống vai ta trong một ngày chia tay đã thuộc về xa rồi.

Có câu hát nào đó: tuổi theo mùa đi mãi. Ký ức cũng khác trong những mảng màu. Có đôi khi trong giấc mơ mình có, màu nắng không phải như màu hoa phượng, cũng không tím ngát, không hề lầm lụi trong những dáng người được bọc kín, vội vã hay chậm rãi một cách nhẫn nại trên các cung đường ngọt màu lúa chín trên những thửa ruộng bậc thang, nơi mình lần đầu tiên đặt chân đến. Những gam vàng non, vàng mơ, vàng sậm... như một trải nghiệm và nắng cứ thế thong dong trên các triền đồi. Chí ít thì mình đã cảm thấy thế, với tràn ngập sảng khoái và tràn ngập yêu thương khi xê dịch trên những cung đường cong, trập trùng. Nơi mà thi thoảng khi dừng lại, mình đã bắt gặp mấy đứa trẻ trông lem luốc nhưng bầu bĩnh, những nụ cười ngượng nghịu của mấy cô gái đang may vá thêu thùa bên hiên nhà, gặp màu nắng bình dị trên những chùm ngô già lấp ló...

Khi quay lại để trở về, lúc xe chạy trên đường cao tốc, mình vẫn thấy rõ màu nắng trôi tít tắp bên khung cửa. Thấy nắng soi qua cửa kính, để lại mấy vệt hình đa diện trên vô lăng và đuổi theo người mãi trên cung đường thênh thang. Lúc ấy, khi nhắm mắt lại đôi chút, mình cứ thấy màu nắng tỏa xuống trên rừng lá hình kim khi ngược đường 28 để lên thung lũng Máng Chi, nơi mình có những ngày đầy gió.

Khi ấy, mình biết mình có thêm một màu nắng nhớ thương...

Hương Lan

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Tags:

Bài viết khác

Truyện ngắn: Ngày ấy…đâu rồi

Mỗi năm, sau ngày 23-10 âm lịch, chuồn chuồn bắt đầu tung cánh bay thiệt cao giữa tầng trời xanh thẳm, hoa bìm bìm nở trắng cả bến sông, cò, vạc, bói cá, bồ nông tìm về đậu đầy trên bụi tre cao vút, có nghĩa là trận lụt cuối cùng đã theo nguồn ra biển bạc, để lại hai bên bờ lớp bùn non nứt nẻ, khô sần như đồng ruộng vào mùa hạn. Đó cũng là lúc tôm tép trong hang chui ra đẻ con, đỏ rực khúc sông quê. Ba lôi mấy cái nơm nhuộm đầy muội khói trên chái bếp, ngâm dưới bến sông, kỳ cọ cho sạch.

Lưu bút: Mùa hoa phượng

Khi con ve sầu cất cao giọng hát báo hiệu những “chùm hoa nắng” đang trải dài trên khắp miền quê hương cũng là lúc những chiếc áo trắng sân trường bịn rịn chia tay bạn bè, thầy cô, chia tay trang sách hồng... Một mùa hạ đang đến với bao cảm xúc hồn nhiên, tinh khôi của lứa tuổi học trò.

Cảm xúc sau khi đọc truyện ngắn "Ông tôi" của nhà văn Đào Quốc Thịnh

Có những câu chuyện không cần cao trào vẫn khiến lòng ta rung động. Bởi trong sự lặng lẽ, nó chứa đựng hơi ấm của con người, của lòng nhân ái và sự bao dung. Truyện ngắn “Ông tôi” của Đào Quốc Thịnh là một câu chuyện như thế - nhỏ bé, giản dị, mà vang vọng lâu dài như dư âm của một khúc nhạc cuộc sống nhẹ nhàng, thấm vào lòng người đọc một cách tự nhiên như hơi thở.

Truyện ngắn: Mùa hoa bầu bên sông

Chòi canh nằm lút giữa màu xanh mênh mông của bãi bồi. Dưới ánh mặt trời, từng luống ngô non đang thì con gái, tươi mởn, ánh lên sắc ngọc, từng khóm lá bầu xanh thẫm, láng bóng đầy sức sống. Tinh mắt nhìn kỹ mới thấy những của bầu tròn mũm mĩm, im lìm trong cát, trong lá, như chơi trò trốn tìm. Tôi lom khom nhặt hoa đực vào cái giỏ xách đeo bên hông. Những bông hoa màu vàng ánh làm hoa cả mắt.

Truyện ngắn: Chợ nổi miền Tây

Tôi chia tay mối tình đầu của mình bằng những tin nhắn rơi vào khoảng không, bằng những cuộc gọi không hồi đáp. Tôi cũng chẳng gặp Ngọc đang hò hẹn với ai, đang uống cà phê với ai, đang chở ai ngoài phố. Nhưng tôi cũng chẳng có hơi sức để đi tìm anh. Tôi chỉ ôm trong lòng nỗi buồn mất người mình yêu dấu.

Truyện ngắn Mùa gặt lúa

Tràn ngập cánh đồng một màu vàng rực như tấm thảm vàng trải dài tít tắp báo hiệu một vụ mùa bội thu. Mới sáng sớm tinh mơ mà bà con đã đổ ra đồng thu hoạch. Không khí nhộn nhịp khắp đường làng, ngõ xóm chỗ nào cũng thấy lúa và rơm.

Câu chuyện gia đình: Yêu sớm

Một thực trạng hiện nay cho thấy, ngày càng có nhiều trẻ em ở lứa tuổi vị thành niên bước vào yêu đương. Nếu như trước đây hiện tượng này chỉ ở mức bí mật, lén lút, thì nay có chiều hướng công khai. Nhiều trường hợp xảy ra đối với cả những em học sinh cấp 2 dẫn đến hậu quả khôn lường.

Truyện ngắn: Giữa dòng sông sớm

Khuya. Trăng ngoài kia lên cao, qua khung cửa sổ, Hạnh nhìn thấy những ánh vàng chảy tràn trên những tàu lá chuối ở đầu sân. Đêm vắng lạ lùng, chỉ có tiếng dế gáy ri ri đâu đó và thỉnh thoảng có tiếng của một chú vạc ăn đêm, thả xuống những tiếng kêu đơn điệu, thưa thớt. Chưa bao giờ Hạnh cảm thấy ngôi nhà nhỏ bé của mình lại trống vắng như lúc này.
Top