banner 728x90

Hát bội - Nét văn hóa đặc sắc của miền đất võ

07/06/2024 Lượt xem: 4270

Hát bội là một trong ba di sản văn hóa phi vật thể quốc gia của tỉnh Bình Định, nơi được mệnh danh là cái nôi của nghệ thuật hát tuồng cổ.

Bình Định được xem là “cái nôi” của nghệ thuật tuồng (hát bội). Lịch sử nghệ thuật tuồng gắn liền với tên tuổi của ông tổ Đào Duy Từ và hậu tổ Đào Tấn – người góp phần hoàn thiện và nâng tầm loại hình nghệ thuật này.

Nét điển hình của môn nghệ thuật này tại Bình Định là phần hát, múa và diễn trong tuồng đất võ phải thể hiện chất võ thuật mạnh mẽ, hừng hực sức sống. Nếu hát hay mà múa không đẹp thì không thể trở thành một nghệ sĩ hát bội đúng nghĩa. Muốn múa đẹp phải học võ, không luận nam nữ, vì vậy nghệ sĩ gánh hát bội ngày xưa nếu không phải võ sĩ thì cũng là võ sinh.

Nghệ thuật hát bội len lỏi khắp mọi làng quê Bình Định qua các buổi hát lễ, hay còn gọi là hát thứ lễ được tổ chức bởi người có chức sắc trong vùng hoặc các đại hào, đại phú được lên chức, làm được nhà lớn... để tỏ lòng biết ơn. Gia chủ muốn hát thứ lễ thì phải chọn ngày giờ dựng rạp, làm lễ hát án, mặt trước của sân khấu là đôi câu liễn đối. Rạp thường dựng ở ruộng vườn, trước đình chùa hoặc miếu... nơi có mặt bằng rộng rãi cho dân xem.

Điểm đặc biệt để nhận biết và phân biệt nghệ thuật hát bội với các môn khác là các trang phục, trang sức và trang điểm của người nghệ sĩ vô cùng cầu kỳ. Cách trang điểm, tô vẽ trên gương mặt, từ hình dáng đến màu sắc, cả trang phục, điệu bộ, cử chỉ đều được quy định rõ ràng. Người xem chỉ cần nhìn vào nhân vật là có thể biết được diễn viên đang diễn vai nào.

Nghệ thuật hóa trang mặt nạ hát bội vốn dĩ diễn tả diện mạo các nhân vật theo hình thức tượng trưng, nghệ sĩ phải học hỏi để tự biết cách trang điểm, vẽ mặt nạ cho chính mình theo từng vai diễn, từng loại nhân vật.

Phần nền da mặt là màu đỏ son chỉ người anh hùng trung trinh tiết liệt. Màu trắng mốc là kẻ gian thần, dua nịnh. Màu đen của người chất phác bộc trực, nóng nảy nhưng ngay thẳng, chân thực. Màu xám nhợt là người có tuổi; màu xanh ám chỉ người mưu mô xảo quyệt, yêu ma…

Lông mày cũng là một cách nhận biết nhân vật đặc biệt trong hát bội. Trong đó, màu trắng là thể hiện cho thần tiên, người cao tuổi, lông mày nét mềm mại, đơn giản là người hiền. Với nét uốn lượn, bay múa là người đắc ý, kiêu ngạo, thẳng dốc hoặc có viền đỏ thể hiện cho người nóng tính. Nét vẽ lông màu ngắn sẽ thể hiện cho kẻ gian xảo, xu nịnh.

Ngôn ngữ hình thể là một phần quan trọng để diễn tả hành động và tính cách nhân vật. Khuôn mặt của mỗi nhân vật đều được hóa trang riêng để phân biệt tính cách. Phục trang của các nhân vật tuồng gồm: áo giáp, áo thụng, áo đào văn, đai lưng... Đạo cụ thường là kiếm, đao, thương, cờ, quạt, roi ngựa, phất trần...

Ngày nay, người dân có thể xem biểu diễn tại các hát án ở các làng chài trong lễ cầu ngư hoặc lễ Vía Bà ở xã Nhơn Phong, lễ hội Nước Mặn ở Phước Quang, Tuy Phước...

Ban nghiên cứu Văn hóa

 

 

Tags:

Bài viết khác

Chùa Vĩnh Tràng – Di sản kiến trúc độc đáo giữa lòng Nam Bộ

Chùa Vĩnh Tràng, ngôi cổ tự nổi tiếng của vùng đất Mỹ Tho xưa, nay thuộc phường Mỹ Phong, tỉnh Đồng Tháp, từ lâu được xem là một trong những trung tâm sinh hoạt Phật giáo quan trọng của khu vực Đồng bằng sông Cửu Long. Không chỉ mang giá trị tôn giáo, chùa còn là một di sản văn hóa – kiến trúc đặc sắc, thu hút đông đảo du khách trong và ngoài nước.

Âm nhạc truyền thống Việt Nam – Giai điệu bền bỉ cùng thời gian

Âm nhạc truyền thống Việt Nam là một phần quan trọng trong kho tàng di sản văn hóa dân tộc, phản ánh chiều sâu lịch sử và đời sống tinh thần phong phú của người Việt. Trải qua hàng trăm năm hình thành và phát triển, những làn điệu dân gian, nhạc lễ, nhạc cung đình vẫn được lưu truyền, gìn giữ như những “giai điệu của tâm hồn”, gắn bó mật thiết với sinh hoạt văn hóa cộng đồng.

Tháp Trầm hương – biểu tượng văn hóa giữa lòng phố biển

Từ lâu, trầm hương được xem là món quà quý của thiên nhiên, kết tinh từ linh khí đất trời qua hàng ngàn năm. Không chỉ mang giá trị tâm linh, trầm hương còn là dấu ấn văn hóa đặc biệt của cư dân vùng duyên hải miền Trung.

Làng trống Bình An: Di sản lịch sử – văn hóa trường tồn của vùng sông nước

Làng nghề trống Bình An, thuộc xã Bình Lãng, huyện Tân Trụ, tỉnh Long An cũ, (nay là xã Tân Trụ, tỉnh Tây Ninh), là một trong những làng nghề thủ công lâu đời nhất vùng đồng bằng sông Cửu Long.

Lễ hội Bánh giầy đình Lục Giáp - Di sản Văn hóa đặc sắc của tỉnh Ninh Bình

Lễ hội Bánh giầy đình Lục Giáp không chỉ có nghi thức dâng bánh giầy và tế lễ trang nghiêm mà còn tái hiện sức mạnh đoàn kết của sáu giáp qua các hoạt động rước kiệu, diễn xướng dân ca...

Chùa La Dương thờ Tam vị Thánh tổ

Chùa La Dương, phường Dương Nội, thành phố Hà Nội, thường được người dân gọi là chùa La (La Nhuế, Thiên Vũ Tự), xưa thuộc tổng Yên Dũng, phủ Hoài Đức, tỉnh Hà Đông. Ngôi chùa này được mệnh danh là “Tứ Triều Lam Cổ Tự”.

Tháp Bánh Ít – Kiệt tác kiến trúc Chăm Pa giữa miền đất võ Bình Định

Nằm trên ngọn đồi thuộc thôn Đại Lộc, xã Phước Hiệp, huyện Tuy Phước, tỉnh Bình Định (nay là xã Tuy Phước 3, tỉnh Gia Lai), Tháp Bánh Ít là quần thể kiến trúc Chăm Pa cổ có niên đại gần một thiên niên kỷ. Với vẻ đẹp hùng vĩ, tinh xảo và giàu giá trị lịch sử – văn hóa, công trình được xem là kiệt tác kiến trúc tiêu biểu của nền văn minh Chăm Pa, đồng thời là một trong những điểm đến nổi bật của du lịch miền Trung.

Đào Cam Mộc – Từ công thần triều Lý đến Thánh Tổ làng Đào Xá

Thái sư Á Vương Đào Cam Mộc, người có công đầu đưa Lý Công Uẩn lên ngôi Thái Tổ nhà Lý (1009), và dời đô từ Hoa Lư về Thành Đại La, lập kinh đô mới, đặt tên là Thăng long (1010), mở đầu một kỷ nguyên văn hiến, cường thịnh của nước Đại Việt, kéo dài suốt 216 năm (1009 – 1225). Thái sư Á Vương Đào Cam Mộc đã có công đức, đưa người từ các vùng đến khai khẩn đất hoang, dựng nhà, đào kênh, mở đường, lập ra làng Đào Xá – xã Hoàng Long – huyện Phú Xuyên – Hà Nội ngày nay.
Top