banner 728x90

Công ước về Bảo vệ di sản văn hóa phi vật thể

20/02/2025 Lượt xem: 3071

Lễ hội Vía Bà Chúa Xứ núi Sam của Việt Nam. (Ảnh: TTXVN)

Theo Công ước 2003, bảo vệ di sản văn hóa phi vật thể là các biện pháp có mục tiêu đảm bảo khả năng tồn tại của di sản văn hóa phi vật thể, bao gồm việc nhận diện, tư liệu hoá, nghiên cứu, bảo tồn, bảo vệ, phát huy, củng cố, chuyển giao, đặc biệt là thông qua hình thức giáo dục chính thức hoặc phi chính thức cũng như việc phục hồi các phương diện khác nhau của loại hình di sản này (Khoản 3, Điều 2). Nói cách khác, các biện pháp bảo vệ nhấn mạnh vào sự trao truyền di sản văn hóa phi vật thể từ thế hệ này sang thế hệ khác. Các hoạt động bảo vệ hướng tới mục tiêu di sản không bị hủy hoại trong tương lai, đảm bảo sức sống và tăng cường giá trị của di sản văn hóa phi vật thể trong xã hội, tích hợp trong các chính sách phát triển bền vững, làm lợi cho cộng đồng.

Hát xoan (Phú Thọ) được Unesco công nhận văn hóa phi vật thể 

Các biện pháp bảo vệ và phát huy giá trị di sản văn hóa phi vật thể là tiêu chí thứ 3 trong 5 tiêu chí để một di sản được UNESCO vinh danh trong Danh sách di sản văn hóa phi vật thể cần bảo vệ khẩn cấp. Các biện pháp bảo vệ với sự tham gia rộng rãi, tự nguyện, đầy đủ của cộng đồng nhằm duy trì các hình thức biểu hiện của di sản cũng như việc trao truyền được Công ước 2003 đặc biệt nhấn mạnh, mà nỗ lực của chính phủ trong công tác xây dựng chính sách, hỗ trợ cộng đồng triển khai các biện pháp bảo vệ cũng là một cam kết của chính phủ khi phê chuẩn Công ước.

Ban Nghiên cứu VHTN phía Nam

 

 

Tags:

Bài viết khác

Chùa Vĩnh Tràng – Di sản kiến trúc độc đáo giữa lòng Nam Bộ

Chùa Vĩnh Tràng, ngôi cổ tự nổi tiếng của vùng đất Mỹ Tho xưa, nay thuộc phường Mỹ Phong, tỉnh Đồng Tháp, từ lâu được xem là một trong những trung tâm sinh hoạt Phật giáo quan trọng của khu vực Đồng bằng sông Cửu Long. Không chỉ mang giá trị tôn giáo, chùa còn là một di sản văn hóa – kiến trúc đặc sắc, thu hút đông đảo du khách trong và ngoài nước.

Âm nhạc truyền thống Việt Nam – Giai điệu bền bỉ cùng thời gian

Âm nhạc truyền thống Việt Nam là một phần quan trọng trong kho tàng di sản văn hóa dân tộc, phản ánh chiều sâu lịch sử và đời sống tinh thần phong phú của người Việt. Trải qua hàng trăm năm hình thành và phát triển, những làn điệu dân gian, nhạc lễ, nhạc cung đình vẫn được lưu truyền, gìn giữ như những “giai điệu của tâm hồn”, gắn bó mật thiết với sinh hoạt văn hóa cộng đồng.

Tháp Trầm hương – biểu tượng văn hóa giữa lòng phố biển

Từ lâu, trầm hương được xem là món quà quý của thiên nhiên, kết tinh từ linh khí đất trời qua hàng ngàn năm. Không chỉ mang giá trị tâm linh, trầm hương còn là dấu ấn văn hóa đặc biệt của cư dân vùng duyên hải miền Trung.

Làng trống Bình An: Di sản lịch sử – văn hóa trường tồn của vùng sông nước

Làng nghề trống Bình An, thuộc xã Bình Lãng, huyện Tân Trụ, tỉnh Long An cũ, (nay là xã Tân Trụ, tỉnh Tây Ninh), là một trong những làng nghề thủ công lâu đời nhất vùng đồng bằng sông Cửu Long.

Lễ hội Bánh giầy đình Lục Giáp - Di sản Văn hóa đặc sắc của tỉnh Ninh Bình

Lễ hội Bánh giầy đình Lục Giáp không chỉ có nghi thức dâng bánh giầy và tế lễ trang nghiêm mà còn tái hiện sức mạnh đoàn kết của sáu giáp qua các hoạt động rước kiệu, diễn xướng dân ca...

Chùa La Dương thờ Tam vị Thánh tổ

Chùa La Dương, phường Dương Nội, thành phố Hà Nội, thường được người dân gọi là chùa La (La Nhuế, Thiên Vũ Tự), xưa thuộc tổng Yên Dũng, phủ Hoài Đức, tỉnh Hà Đông. Ngôi chùa này được mệnh danh là “Tứ Triều Lam Cổ Tự”.

Tháp Bánh Ít – Kiệt tác kiến trúc Chăm Pa giữa miền đất võ Bình Định

Nằm trên ngọn đồi thuộc thôn Đại Lộc, xã Phước Hiệp, huyện Tuy Phước, tỉnh Bình Định (nay là xã Tuy Phước 3, tỉnh Gia Lai), Tháp Bánh Ít là quần thể kiến trúc Chăm Pa cổ có niên đại gần một thiên niên kỷ. Với vẻ đẹp hùng vĩ, tinh xảo và giàu giá trị lịch sử – văn hóa, công trình được xem là kiệt tác kiến trúc tiêu biểu của nền văn minh Chăm Pa, đồng thời là một trong những điểm đến nổi bật của du lịch miền Trung.

Đào Cam Mộc – Từ công thần triều Lý đến Thánh Tổ làng Đào Xá

Thái sư Á Vương Đào Cam Mộc, người có công đầu đưa Lý Công Uẩn lên ngôi Thái Tổ nhà Lý (1009), và dời đô từ Hoa Lư về Thành Đại La, lập kinh đô mới, đặt tên là Thăng long (1010), mở đầu một kỷ nguyên văn hiến, cường thịnh của nước Đại Việt, kéo dài suốt 216 năm (1009 – 1225). Thái sư Á Vương Đào Cam Mộc đã có công đức, đưa người từ các vùng đến khai khẩn đất hoang, dựng nhà, đào kênh, mở đường, lập ra làng Đào Xá – xã Hoàng Long – huyện Phú Xuyên – Hà Nội ngày nay.
Top