banner 728x90

Tháp Cổ Bình Thạnh Tây Ninh – kiệt tác kiến trúc của nền văn hóa Óc Eo

28/04/2024 Lượt xem: 2819

Văn hoá Óc Eo là nền văn hoá cổ gắn liền với vùng đất Nam Bộ và khu vực châu thổ hạ lưu sông Mê Kông. Tháp Cổ Bình Thạnh là một trong những kiệt tác kiến trúc hiếm hoi còn sót lại của nền văn hoá này. Trải qua hàng thế kỷ, toà tháp cổ vẫn bảo tồn được gần như nguyên vẹn kiến trúc độc đáo, mà còn có giá trị lịch sử văn hóa sâu sắc.

Tháp Cổ Bình Thạnh được xây dựng từ thế kỷ 8 – 9, tính đến nay đã có niên đại hơn 1.000 năm. Đây là một trong 3 công trình kiến trúc tiêu biểu của nền văn hoá Óc Eo còn sót lại ở vùng Nam Bộ. Toà tháp nằm ở phía hữu ngạn sông Vàm Cỏ Đông, cách trung tâm thành phố Tây Ninh khoảng 50 km về hướng Đông Nam.

Tháp cổ Bình Thạnh (Nguồn: sưu tầm)

Tổng thể khu vực Tháp Cổ Bình Thạnh có 3 toà, nhưng duy nhất chỉ có ngôi tháp chính là còn nguyên vẹn kiến trúc nhờ được trùng tu vào năm 1998. Hai toà tháp còn lại đã bị phá huỷ, chỉ còn lại phần phế tích trên nền móng hình vuông. Đầu thế kỷ 20, Tháp Bình Thạnh và Tháp Chóp Mạt Tây Ninh được phát hiện qua tài liệu báo cáo khảo cổ học tại thư viện nghiên cứu khảo cổ Đông Dương và được công nhận là Di tích lịch sử Quốc gia vào năm 1993.

Tháp Cổ Bình Thạnh thuộc xã Bình Hòa, huyện Trảng Bàng.  Từ trung tâm thành phố Tây Ninh, đi dọc theo quốc lộ 22B hướng về trung tâm huyện Gò Dầu, tới ngã 3 ấp Voi (huyện Bến Cầu) thì rẻ phải để vào Tỉnh lộ 786. Từ đây, đi khoảng 20 km sẽ nhìn thấy một ngã rẽ dẫn vào Tháp Cổ. Tuy nhiên ở đây không có bảng chỉ dẫn, vì vậy du khách cần quan sát kỹ trên đường đi nếu thấy bảng “Di tích lịch sử văn hóa” thì tức là du khách đã đến gần khu tháp cổ.

Bia di tích lịch sử văn hóa Tháp Bình Thạnh (Nguồn: sưu tầm)

Tháp cổ Bình Thạnh là một minh chứng chứng kiến bao thăng trầm của lịch sử Việt Nam trong hơn một ngàn năm qua. Đây là ngôi tháp duy nhất có tường đá gần như còn được nguyên vẹn kể từ lần đầu tiên phát hiện vào năm 1886, cũng là di sản kiến trúc hiếm hoi thuộc nền văn hóa Óc Eo vẫn giữ được lối thiết kế xây dựng ban đầu.

Toà tháp cổ có kiến trúc độc đáo, mang đậm giá trị nghệ thuật  (Nguồn: sưu tầm)

Bên cạnh đó, tháp cổ Bình Thạnh còn chứa đựng được nhiều trị giá văn hóa truyền thống, tôn giáo, tín ngưỡng của người Phù Nam xưa. Các hoa văn và phù điêu được chạm nổi trên tháp, hầu hết là hình ảnh hoa lá cách điệu, thần linh, sinh thực khí… là những hình tượng phổ biến trong Ấn Độ giáo, đã được người dân Phù Nam thờ cúng cách đây qua nhiều thế kỷ. 

Kiến trúc, kỹ thuật xây dựng và điêu khắc được thể hiện trên Tháp cổ phần nào phản ánh sự phát triển đến tầm đỉnh cao của văn hóa Óc Eo thời bấy giờ. Đó là những tư liệu quý giá giúp các nhà nghiên cứu tìm hiểu và phát hiện thêm nhiều giá trị văn hóa, lịch sử đặc sắc tại khu di tích cổ này.

Hoa văn trang trí được chạm khắc tinh xảo và khéo léo (Nguồn: sưu tầm)

Quan trọng hơn, việc phát hiện ra toà tháp cổ còn là bằng chứng khẳng định Tây Ninh từng là đầu mối giao thương, giao lưu văn hoá quan trọng. Lịch sử của vùng đất này đã có trước khi người Việt đặt chân đến vào thế kỷ XVII.

Tháp Cổ Bình Thạnh tọa lạc trên gò đất cao giữa một cánh đồng lúa rộng lớn ở xã Bình Thạnh, huyện Trảng Bàng, tỉnh Tây Ninh. Tương tự như những ngôi đền tháp Chăm ở miền Trung Việt Nam, toà tháp cổ này được xây dựng bằng cách xếp chồng các phiến đá và gạch nung, ở giữa không hề có một chất kết dính nào.

Kiến trúc tháp được thiết kế theo hình vuông và nhỏ dần lên phần đỉnh  (Nguồn: sưu tầm)

Phần nền của tháp là một mảnh đất hình vuông, mỗi cạnh dài 5m, có tổng chiều cao là 10m. Bốn mặt tháp được dựng theo hướng Đông – Tây – Nam – Bắc, cửa chính duy nhất quay về hướng Đông. Cửa chính có thiết kế nhô hẳn ra bên ngoài, cao 2m và rộng 1m. Bên dưới cửa chính là thềm tam cấp bằng đá, bên trên có một phiến đá lớn với nhiều hoa văn tinh xảo chạm nổi.

Hoa văn điêu khắc tinh xảo được bảo tồn nguyên vẹn đến ngày nay  (Nguồn: sưu tầm)

Ba mặt tường phía Tây, Nam và Bắc đều được thiết kế thêm một cánh cửa giả, trang trí bằng những bức phù điêu họa tiết cầu kỳ. Không gian bên trong toà tháp không quá lớn, dùng làm nơi thờ phụng Linga và Yoni – biểu tượng của thần Shiva trong Ấn Độ Giáo.

Tháp Cổ Bình Thạnh mang trong mình vẻ đẹp hoang sơ và bí ẩn, khiến du khách cảm thấy như đang lạc vào một thế giới khác. Không chỉ là một công trình kiến trúc độc đáo, tháp còn được bao phủ bởi những cây cối và rừng xanh mát, tạo nên một bức tranh thiên nhiên tuyệt đẹp.

Đây cũng là nơi thờ cúng và tâm linh quan trọng của người dân địa phương. Nhiều người đến đây để cầu may mắn, sức khỏe và bình an cho gia đình. Đặc biệt, vào những ngày lễ tết hay các ngày đặc biệt, tháp cổ luôn được đón tiếp rất nhiều du khách và người dân đến cúng dường và dâng hương. Bên cạnh đó, du khách đến đây còn có dịp tìm hiểu về những câu chuyện lịch sử và văn hoá Óc Eo xưa.

Ban Nghiên cứu Văn hóa

Tags:

Bài viết khác

Di tích Lịch sử - Văn hóa là gì? Tiêu chí, phân loại di tích lịch sử văn hóa

Di tích Lịch sử - Văn hóa là công trình xây dựng, địa điểm, hiện vật, di vật, đồ vật, bảo vật quốc gia thuộc công trình, địa điểm có liên quan đến những sự kiện lịch sử, quá trình phát triển văn hoá, xã hội một dân tộc, một đất nước. Di tích lịch sử - văn hoá phải có một trong các tiêu chí sau:

Những nhạc cụ “thổi hồn” cho Di sản Văn hóa hát Then

Hát Then trong đời sống, văn hoá tín ngưỡng, tâm linh của đồng bào Tày, Nùng, Thái vùng cao phía Bắc được ví là "điệu hát thần tiên", điệu hát của “Trời”. Nghệ thuật diễn xướng dân gian này ẩn chứa và phô diễn những giá trị lịch sử, văn hóa lâu đời. Trong hát Then, đàn Tính và chùm Xóc Nhạc là hai loại nhạc cụ không thể thiếu. Hai loại nhạc cụ này vừa có chức năng giữ nhịp, đệm cho hát, vừa có khả năng diễn tấu linh hoạt, đặc biệt còn được sử dụng như đạo cụ trong những điệu múa Then.

Điều kiện di tích lịch sử văn hóa được xếp loại là di tích quốc gia

Theo quy định tại Điều 29 Luật Di sản văn hóa năm 2001, được sửa đổi bởi khoản 10 Điều 1 Luật Di sản văn hóa sửa đổi năm 2009, việc phân loại di tích lịch sử và văn hóa phải dựa trên những điều kiện về giá trị lịch sử và văn hóa. Các điều kiện này được quy định rõ ràng nhằm xác định và bảo vệ các di tích có giá trị quan trọng đối với quốc gia và dân tộc. Cụ thể, các di tích được phân loại dựa trên bốn điều kiện cơ bản:

Thủ tục xếp hạng di tích lịch sử cấp quốc gia

Di tích lịch sử Việt Nam đã được phân thành ba cấp khác nhau, nhằm phản ánh giá trị lịch sử, văn hoá và khoa học của chúng. Đây là một dạng di sản văn hoá vật thể, bao gồm các công trình xây dựng, địa điểm và các di vật, cổ vật, bảo vật quốc gia thuộc công trình hoặc địa điểm đó.

Phân cấp, phân quyền trong quản lý, bảo vệ và phát huy giá trị di sản văn hóa

Ở Việt Nam, vấn đề phân cấp là một nhiệm vụ chính trị quan trọng của quá trình cải cách nền hành chính nhà nước. Phân cấp quản lý có thể hiểu là vấn đề chuyển giao nhiệm vụ, quyền hạn rõ ràng giữa các cơ quan nhà nước, các bạn ngành Trung ương và địa phương. Theo Từ điển Luật học, phân cấp quản lý được định nghĩa là “Chuyển giao nhiệm vụ, quyền hạn của cơ quan quản lý nhà nước cấp trên cho cơ quan quản lý nhà nước cấp dưới thực hiện thường xuyên, lâu dài, ổn định trên cơ sở pháp luật…

Lễ Hội Hoa Ban: Nét đẹp văn hóa vùng núi Tây Bắc Việt Nam

Lễ hội Hoa Ban là một trong những sự kiện văn hóa đặc sắc của Việt Nam, phản ánh sự hòa quyện giữa thiên nhiên và con người, giữa các giá trị truyền thống và sự phát triển hiện đại. Với vẻ đẹp thuần khiết của hoa ban, cùng với những hoạt động văn hóa phong phú, lễ hội Hoa Ban hứa hẹn sẽ tiếp tục là một điểm đến hấp dẫn của du khách trong và ngoài nước.

Quản lý nhà nước về di sản văn hóa phi vật thể

Quản lý nhà nước với tính chất là một hoạt động quản lý xã hội. Quản lý nhà nước được thực hiện bởi tất cả các cơ quan nhà nước, là hoạt động chấp hành và điều hành có tính tổ chức chặt chẽ, được thực hiện trên cơ sở pháp luật, được bảo đảm thực hiện bởi hệ thống các cơ quan hành chính nhà nước.

Mối quan hệ giữa các di sản văn hóa vật thể và phi vật thể

Sự tập trung vào di sản văn hóa vật thể trong luật pháp và chính sách thường phải trả giá cho những mối quan hệ liên kết và không thể tách rời của các yếu tố vật thể và phi vật thể. Chẳng hạn, đối với việc xây dựng một ngôi nhà và bảo vệ một hiện vật nghi lễ cụ thể thì dễ dàng hơn nhiều so với việc nhận biết và nhận diện một ý tưởng, hay một hệ thống tri thức. Với di sản văn hóa vật thể, một cách dễ dàng hơn để nhận biết cái mất đi, hay sẽ bị hư hỏng.
Top