banner 728x90

BÀI 1: Lễ hội Phủ Suối Mỹ Quan, lễ hội tiêu biểu của tỉnh Thanh Hóa.

03/04/2024 Lượt xem: 2837

 “… Xứ Thanh Phủ Suối Mỹ Quan

Tâm linh điểm đến Thánh ban phù trì

Thượng Thiên Mẫu Liễu tạc ghi

Gần động Từ Thức Trời Ngài trên cho …

… Hỡi ai cầu ước khỏi lo

Phủ Suối linh địa xả kho tặng quà

Lênh đênh Cửa Phủ cho qua

Khéo tu thuận phát Đức Bà Phúc Âm …

… Viện Văn tiếp nhận gieo mầm

Thực hành Thờ Mẫu hương trầm bay xa

Chùa Thanh Vân Tự thờ Bà

Đông Cung Vương Chúa mặn mà lòng dân …

… Thiền sư Dương Không Lộ Phần

Chân tu kéo lưới dậy dân Thần Phù

Địa linh nhân kiệt khéo tu

Động Tiên Cô Chín lãng du Đồi Chùa …

Bài thơ của Thạc sĩ Phùng Quang Trung – Chủ tịch Hội đồng Thẩm định Viện Nghiên cứu Văn hóa Tín ngường Việt Nam khi về thăm  Phủ Suối Mỹ Quan, thuộc xã Hà Vinh,  huyện Hà Trung tỉnh Thanh Hóa mới đây, nơi linh địa thờ Thánh Mẫu Liễu Hạnh, đã nói lên phần nào vùng đất linh thiêng, sơn thủy hữu tình. Du khách thập phương hãy đến đây một lần và tham dự Lễ hội Phủ Suối Mỹ Quan, chắc chắn sẽ không thể quên.

Theo truyền ngôn gia phả các dòng họ và theo cụ Ngô Xuân Thược (91 tuổi) cũng như các cụ cao niên ở đây kể lại thì:  Vào khoảng trước Công Nguyên có gia đình ông Ngô Dăng và Phạm Độ người ở Phúc Lộc (Phúc Thọ – Hà Nội ngày nay) chạy vào đây lánh nạn (vì cha, anh các ông theo Thục Phán An Dương Vương, bị Triệu Đà sát hại. Hai ông đã đưa gia đình vào núi Lủ sinh sống lánh nạn, dần mở mang cơ nghiệp, thành lập nên Chòm Lủ. Từ hai gia đình của hai ông, con cái lớn lên, tách ra hộ riêng và mộ số dòng họ khác lúc đầu như: Họ Lại, họ Hoàng, họ Mai, từ nơi khác di cư đến (được hơn 20 hộ, với khoảng trên 200 khẩu). Chòm Lủ trở lên chật hẹp, hai ông bàn tách riêng thành 2 chòm: Chòm Trên và Chòm Dưới. Chòm Trên ở khu vực vùng ông Ức ở, hiện nay là thôn 12. Chòm Dưới thuộc vùng ông Phương Đông Thị ở ngày nay là thôn 11. Cùng với thời gian, cuộc sống ngày một cải thiện, dân cư ngày càng đông đúc, một phần do sinh sôi nảy nở, một phần dân nơi khác di cư đến và do vậy diện tích canh tác, đất ở được khai khẩn, mở mang. Đến đời ông Ngô Đăng Lý kế tục cha ông đã tiến hành mở đường bộ lên tới Dốc Xây, đường Khe Mân, đường ven Khe Bến, đường Mạch Trùng và các đường nội bộ liên khu dân cư. Đồng thời khai thông đường thủy từ Khe Bến xuống đến cửa Thần Phù. Vào khoảng thế kỷ thứ III, làng xóm ngày một rộng mở, từ chòm ấp ban đầu đến đây được phát triển lên, gọi là Hoa Cảo Trang. Đến thế kỷ thứ IX, Hoa Cảo Trang được đổi thành làng Gia Kiều. Đời sông nhân dân lúc này khá phát triển, có tới 13 dòng họ cùng sinh sống (họ Trịnh, họ Lã, họ Bùi, họ Mai, họ Phạm, họ Trương, họ Lê, họ Đặng, họ Đinh, họ Trần, họ Vũ, họ Nguyễn và họ Mạc). Họ đã tập trung nhân lực đào sông Mần từ núi Đình vòng ra sông Hoạt lúc bấy giờ. Kinh tế phát triển, giao thông thuận tiện, chợ Nền Quán được mở mang ra ngay bên bờ sông Mần. Do sự phát triển của cộng đồng dân cư ngày một đông đúc, cộng với đời sống tâm linh đa dạng và với sự thâm nhập của Đạo Thiên Chúa Giáo vào đời sống xã hội nơi đây nên đã chia tách ra làm hai. Xưa kia, đất làng Mỹ Quan là rừng rậm (có nhiều hùm beo, thú dữ…). Đến thế kỷ thứ IX có hai ông Lã Dao và Bùi Văn Chấn mang gia đình từ đất Kinh Bắc chạy vào đây sinh sống – Đến thê kỷ thứ X (thời nhà Lý) có 2 ông Cao Sơn - Cao Cát và Thánh Lưỡng vào sống, nhập cư lập lên làng Hòa Hợp Trang. Đến khoảng thế kỷ XV được đổi thành Mỹ Quan Trang, đến triều Nguyễn đổi thành làng Mỹ Quan.

Mảnh đất có sơn thanh thủy tú đã được đặt cho cái tên đúng như vẻ đẹp của nó là Mỹ Quan trang, nơi di tích lịch sử văn hóa Phủ Suối thờ Thánh Mẫu Đệ nhất Thượng Thiên Liễu Hạnh ăn sâu trong tiềm thức của bao lớp người dân nơi đây và được triều đình phong kiến Việt Nam sắc phong ghi nhận. Lễ hội Phủ suối là một trong những lễ hội tiêu biểu của huyện Hà Trung tỉnh Thanh Hóa.

Thạc sĩ Phùng Quang Trung và du khách thập phương

(còn nữa).

Tác giả Thạc sĩ Phùng Quang Trung

 

Tags:

Bài viết khác

Di tích Lịch sử - Văn hóa là gì? Tiêu chí, phân loại di tích lịch sử văn hóa

Di tích Lịch sử - Văn hóa là công trình xây dựng, địa điểm, hiện vật, di vật, đồ vật, bảo vật quốc gia thuộc công trình, địa điểm có liên quan đến những sự kiện lịch sử, quá trình phát triển văn hoá, xã hội một dân tộc, một đất nước. Di tích lịch sử - văn hoá phải có một trong các tiêu chí sau:

Những nhạc cụ “thổi hồn” cho Di sản Văn hóa hát Then

Hát Then trong đời sống, văn hoá tín ngưỡng, tâm linh của đồng bào Tày, Nùng, Thái vùng cao phía Bắc được ví là "điệu hát thần tiên", điệu hát của “Trời”. Nghệ thuật diễn xướng dân gian này ẩn chứa và phô diễn những giá trị lịch sử, văn hóa lâu đời. Trong hát Then, đàn Tính và chùm Xóc Nhạc là hai loại nhạc cụ không thể thiếu. Hai loại nhạc cụ này vừa có chức năng giữ nhịp, đệm cho hát, vừa có khả năng diễn tấu linh hoạt, đặc biệt còn được sử dụng như đạo cụ trong những điệu múa Then.

Điều kiện di tích lịch sử văn hóa được xếp loại là di tích quốc gia

Theo quy định tại Điều 29 Luật Di sản văn hóa năm 2001, được sửa đổi bởi khoản 10 Điều 1 Luật Di sản văn hóa sửa đổi năm 2009, việc phân loại di tích lịch sử và văn hóa phải dựa trên những điều kiện về giá trị lịch sử và văn hóa. Các điều kiện này được quy định rõ ràng nhằm xác định và bảo vệ các di tích có giá trị quan trọng đối với quốc gia và dân tộc. Cụ thể, các di tích được phân loại dựa trên bốn điều kiện cơ bản:

Thủ tục xếp hạng di tích lịch sử cấp quốc gia

Di tích lịch sử Việt Nam đã được phân thành ba cấp khác nhau, nhằm phản ánh giá trị lịch sử, văn hoá và khoa học của chúng. Đây là một dạng di sản văn hoá vật thể, bao gồm các công trình xây dựng, địa điểm và các di vật, cổ vật, bảo vật quốc gia thuộc công trình hoặc địa điểm đó.

Phân cấp, phân quyền trong quản lý, bảo vệ và phát huy giá trị di sản văn hóa

Ở Việt Nam, vấn đề phân cấp là một nhiệm vụ chính trị quan trọng của quá trình cải cách nền hành chính nhà nước. Phân cấp quản lý có thể hiểu là vấn đề chuyển giao nhiệm vụ, quyền hạn rõ ràng giữa các cơ quan nhà nước, các bạn ngành Trung ương và địa phương. Theo Từ điển Luật học, phân cấp quản lý được định nghĩa là “Chuyển giao nhiệm vụ, quyền hạn của cơ quan quản lý nhà nước cấp trên cho cơ quan quản lý nhà nước cấp dưới thực hiện thường xuyên, lâu dài, ổn định trên cơ sở pháp luật…

Lễ Hội Hoa Ban: Nét đẹp văn hóa vùng núi Tây Bắc Việt Nam

Lễ hội Hoa Ban là một trong những sự kiện văn hóa đặc sắc của Việt Nam, phản ánh sự hòa quyện giữa thiên nhiên và con người, giữa các giá trị truyền thống và sự phát triển hiện đại. Với vẻ đẹp thuần khiết của hoa ban, cùng với những hoạt động văn hóa phong phú, lễ hội Hoa Ban hứa hẹn sẽ tiếp tục là một điểm đến hấp dẫn của du khách trong và ngoài nước.

Quản lý nhà nước về di sản văn hóa phi vật thể

Quản lý nhà nước với tính chất là một hoạt động quản lý xã hội. Quản lý nhà nước được thực hiện bởi tất cả các cơ quan nhà nước, là hoạt động chấp hành và điều hành có tính tổ chức chặt chẽ, được thực hiện trên cơ sở pháp luật, được bảo đảm thực hiện bởi hệ thống các cơ quan hành chính nhà nước.

Mối quan hệ giữa các di sản văn hóa vật thể và phi vật thể

Sự tập trung vào di sản văn hóa vật thể trong luật pháp và chính sách thường phải trả giá cho những mối quan hệ liên kết và không thể tách rời của các yếu tố vật thể và phi vật thể. Chẳng hạn, đối với việc xây dựng một ngôi nhà và bảo vệ một hiện vật nghi lễ cụ thể thì dễ dàng hơn nhiều so với việc nhận biết và nhận diện một ý tưởng, hay một hệ thống tri thức. Với di sản văn hóa vật thể, một cách dễ dàng hơn để nhận biết cái mất đi, hay sẽ bị hư hỏng.
Top