banner 728x90

Âm nhạc Phật giáo hướng thiện cho con người

16/09/2025 Lượt xem: 2769

Nghệ thuật Phật phát triển rất mạnh mẽ và phong phú đa dạng, trài dài từ văn học, hội họa, kiến trúc, điêu khắc,... Và không thể thiếu đó là nền âm nhạc Phật giáo.


Âm nhạc Phật giáo kế thừa nền âm nhạc cổ điển Ấn Độ, xuất hiện vào khoảng 2000 năm đến 1500 trước Tây lịch. Đầu tiên là bộ SA-MA PHỆ-ĐÀ (Sàma-veda) nói về cách ca vịnh Lê-câu Phệ-đà, từ đó đặt ra nền tảng cho Thanh minh, Phạn bái. Phật giáo kế thừa phương pháp này và đặt ra Già-đà (Gàthà, Hán dịch là Cô khởi tụng). Về sau, ngài Mã Minh soạn hý khúc ca ngợi Đức Thích Tôn; ngài Long Thọ soạn các bài tán ca vịnh Kim cang.

Vào thế kỷ II, âm nhạc Phật giáo đã phát triển mạnh mẽ, đến thế kỷ V - VI thì rất hưng thịnh, truyền sang các nước Tây Vực, Trung Quốc, thúc đẩy nền vũ nhạc cung đình nhà Đường phát triển cao độ. Vở ca kịch đại quy mô đầu tiên của Phật giáo là Long vương chi hỷ (Nagananda) do vua Giới Nhật soạn vào thế kỷ VII. Đến đời vua Vũ Đế (nhà Ngụy, Trung Quốc), ông Tào Thực (Trần Tư Vương), một thiên tài về âm nhạc vốn rất say mê Phạn khúc, ông từng sáng chế pháp Phạn bái tại Ngư Sơn, huyện Đông A, tỉnh Sơn Đông. Nền tảng Thanh minh Trung Quốc từ đây mới được thiết lập, thay vì dùng cách ca xướng "Thất âm giai" như Ấn Độ thì Trung Quốc dùng "Ngũ âm giai". Nhật Bản cũng chịu ảnh hưởng rất nhiều Phạn bái Ấn Độ, như Thanh minh của Nhật Bản hiện đại vốn thuần túy Phật giáo, không bị dân gian hóa như Phạn bái của Trung Quốc.

Ngoài Phạn bái của Trung Quốc thì âm nhạc Phật giáo không có sáng tạo nào lớn. Năm 736, ở Nhật Bản có truyền bá một nghiên cứu về vũ nhạc Ấn Độ của một vị tăng thuộc nước Lâm Ấp (tên một nước nhỏ ngày xưa, có lẽ là ở vùng miền Trung Việt Nam hiện nay) tên là Phật Triết (Fattriet), rất nổi tiếng. Các nước Thái Lan, Campuchia cũng có sử dụng vũ nhạc với nhạc khí khác với hình thái nguyên thủy ở Ấn Độ, phần lớn là dùng nhạc khí thuộc hệ thống Nam Dương.

Âm nhạc Phật giáo phát triển theo sự truyền bá giáo lý, truyền đến các nước Đông Nam Á và mang tính chất đặc thù của mỗi dân tộc. Các nước Phật giáo theo hệ Bắc truyền thì ngoài những loại hình âm nhạc mang tính chất phổ cập, Phạn bái được sử dụng rất sinh động trong nghi thức lễ tụng, mỗi miền có mỗi âm điệu riêng biệt, vừa sáng tạo, thiền vị, vừa dễ thu phục lòng người.

Nhạc khí được sử dụng trong âm nhạc Phật giáo cũng rất đa dạng. Thông thường có ba loại : Huyền, quản và đả. Từ thế kỷ II về sau có sử dụng thêm đàn Tỳ bà 5 dây, hoặc Trang-ân (Tsaun, xưa có 7 dây, nay thường dùng 13 dây). Khi âm nhạc Phật giáo truyền sang các nước khác thì thường sử dụng kết hợp với các nhạc khí đặc biệt của mỗi dân tộc, như Ngạc cầm (Magyun) của Miến Điện; tang, linh, mõ, khánh, bạt… của Tây Tạng, Trung Quốc, Việt Nam.

Tóm lại, Phật giáo có một nền âm nhạc lâu đời, lại có đặc điểm là rất thuần túy, dù bị biến thể qua sắc thái của mỗi dân tộc, nhưng âm nhạc Phật giáo chính là lễ giáo, nhằm dắt dẫn con người hướng thiện, chứ không kích động hoặc ru ngủ người đời vào cảnh túy sinh mộng tử.

Theo Thích Nguyên Hiền

 

 

Tags:

Bài viết khác

Chùa Thiên Hưng – “Phượng Hoàng Cổ Trấn thu nhỏ” của tỉnh Gia Lai

Nếu Phượng Hoàng Cổ Trấn (Hồ Nam, Trung Quốc) gây ấn tượng bởi vẻ đẹp cổ kính, trầm mặc bên dòng Đà Giang, thì ngay tại Việt Nam, chùa Thiên Hưng (tỉnh Bình Định cũ, nay là tỉnh Gia Lai), cũng được nhiều du khách ví như một “Phượng Hoàng Cổ Trấn thu nhỏ”, mang nét đẹp giao hòa giữa kiến trúc, cảnh quan và không gian tâm linh.

Nhà thờ lớn nhất Việt Nam chính thức được khánh thành

Nhà thờ giáo xứ Lãng Vân thuộc xã Gia Vân (tỉnh Ninh Bình) sau hơn 10 năm xây dựng đã chính thức khánh thành và đi vào hoạt động trước thềm Giáng sinh và chào đón năm mới 2026, đây được xem là nhà thờ lớn nhất Việt Nam.

Lễ kết nghĩa của người Cơ Tu – Sợi dây đoàn kết giữa làng, xã

Trong tâm thức của người Cơ Tu, mối quan hệ giữa làng với làng, xã với xã không chỉ đơn thuần là láng giềng mà còn là sự gắn kết máu thịt qua những lời thề nguyền. Lễ kết nghĩa (Prongooch) chính là minh chứng sống động nhất cho truyền thống nhân văn đó.

Ngôi chùa cổ ở Cần Thơ có vị trụ trì được phong liệt sĩ

Chùa Hội Linh (Hội Linh Cổ Tự) cách đường Cách Mạng Tháng 8 (P.Bình Thủy, TP.Cần Thơ – trước đây là P.Bùi Hữu Nghĩa, Q.Bình Thủy, TP.Cần Thơ) khoảng 200m, hướng ra sông Hậu. Ngôi chùa cổ này có diện tích 6.500 m2, không chỉ là nơi gửi gắm niềm tin tôn giáo, mà còn là một di tích lịch sử với những vị trụ trì, tăng ni giàu lòng yêu nước.

Tết Hoa mào gà – Nét văn hóa độc đáo của người Cống nơi cực Tây Tổ quốc

Mỗi độ cuối tháng 11 âm lịch, khi những rẫy ngô, nương lúa đã thu hoạch xong, bà con dân tộc Cống ở xã Nậm Kè, tỉnh Điện Biên lại tất bật chuẩn bị cho Tết Hoa mào gà – lễ tết cổ truyền quan trọng và lớn nhất trong năm. Đây không chỉ là dịp để người Cống tưởng nhớ tổ tiên, tạ ơn trời đất sau một năm lao động vất vả, mà còn là dịp hội tụ, gắn kết cộng đồng, gửi gắm khát vọng về một năm mới bình an, no đủ.

Chùa Ông (TP.Cần Thơ): Nơi giao thoa văn hóa, tín ngưỡng và kiến trúc cổ kính

Chùa Ông, hay còn được gọi là Quảng Triệu Hội Quán, là một di tích lịch sử và văn hóa độc đáo của thành phố Cần Thơ, nằm ở bến Ninh Kiều – trung tâm sầm uất và du lịch của miền Tây. Ngôi chùa này không chỉ nổi bật với giá trị văn hóa tín ngưỡng mà còn là một minh chứng sống động cho nghệ thuật kiến trúc đặc sắc của người Hoa.

Nhiều điều thú vị về mộ Bà Rịa được làm rõ

Cái tên địa phương Bà Rịa - Vũng Tàu vốn gây nhiều sự tò mò, chú ý của người phương xa. Nay, thông tin về Bà Rịa đã được làm rõ hơn trong Hội thảo khoa học "Mộ Bà Rịa và giá trị di sản văn hoá”.

Kiến trúc tinh xảo của đình Ông Voi 300 tuổi, lưu giữ 10 đạo sắc phong của vua

Gần 300 năm tuổi, đình Ông Voi ở Hội An (Đà Nẵng) nổi bật với hậu tẩm hai tầng, cặp tượng voi uy nghi trước sân và hiện còn lưu giữ 10 đạo sắc phong, trở thành điểm nhấn văn hóa - tín ngưỡng đặc sắc của cư dân phố cổ.
Top