banner 728x90

Tản văn: Góc nhỏ trong tôi

12/03/2025 Lượt xem: 2598

Ảnh minh họa.

Đó là một góc cà phê nào đấy cùng bạn bè hay người thân vào những buổi tối cuối tuần. Cái góc nhỏ ấy cũng hay lắm. Không phải nghe nhạc sống thì lắng mình trong không gian riêng biệt ở một gallery thu nhỏ của ông chủ quán. Ở đó, dăm ba chiếc mô tô cũ được chủ quán trưng bày ở mỗi góc, ghi dấu một thời trai trẻ, một thời gió bụi phong trần. Ở đó, một kệ sách nho nhỏ với vài chục cuốn sách cũ kỹ, có lẽ là những cuốn sách đã đi theo chủ quán đến tận bây giờ. Khách vào đấy, chọn cho mình một cuốn,  “Cuốn theo chiều gió” hay truyện của Kim Dung chẳng hạn, điềm đạm lật từng trang nơi những bộ sô-pha, bàn gỗ mà có cảm tưởng như đang ở không gian ấm cúng của nhà mình, trong căn phòng đọc sách với dăm cuốn sách xưa. Và kia nữa, cây đàn guitar dựng bên những chiếc vespa mô hình, chiếc đầu đĩa, album cũ kỹ cùng hơn chục chiếc ống kính máy ảnh… như một sự sắp đặt của người nghệ sĩ với những đồ vật thân thương gắn liền với cuộc đời mình. Khách chạm vào mà như chạm một nỗi niềm xưa cũ…

Góc nhỏ trong tôi là những lúc thủ thỉ bên mẹ, nghe mẹ kể chuyện ngày xửa ngày xưa. Người già thật hay, họ luôn thích có người gợi chuyện, lại là chuyện xưa, thế nên nói mãi mà câu chuyện vẫn chưa dứt, dẫu chuyện nọ xọ chuyện kia, không đầu không đuôi, nhớ đến đâu thì kể đến đấy. Chuyện bên nội, bên ngoại; chuyện bố mẹ một thời chiến tranh bom đạn, thời những năm đói khổ; chuyện những người bạn kết nghĩa của bố sau mấy mươi năm vẫn trọn nghĩa tình; chuyện thời bé thơ của các con... Để tôi biết rằng, ngày xưa, vì tình yêu con mà mẹ chẳng màng đến tấm bằng đại học; là nỗi cơ cực của người chị cả thay mẹ chăm sóc các em thơ; là nghị lực của người vợ hiền vượt qua những tháng ngày xa cách của đôi vợ chồng trong nam ngoài bắc. Để tôi biết rằng, theo mãi cuộc đời mẹ cha lúc nào cũng 2 tiếng “ngày xưa”.

Ảnh minh họa.

Góc nhỏ trong tôi là những ngày cuối tuần loay hoay trong bếp nấu món này, món kia cho cả gia đình, như giữ chút ấm áp yêu thương trong những bữa cơm. Góc nhỏ trong tôi là những lúc loanh quanh chơi với trẻ con. Cũng chỉ là tỉ mẩn với trò xếp hình; làm cây đàn guitare từ chiếc hộp giấy cắt ra và mấy cọng dây thun để làm dây đàn; hay thả diều, tập xe đạp… Để rồi lắng nghe trẻ hỏi này hỏi nọ, kể chuyện này nọ, hay thỏ thẻ kiểu như con thèm bát cháo trắng như trong câu chuyện cổ tích Hồ Ba Bể... Những nét thơ ngây làm tan đi mọi tất bật thường nhật.

Góc nhỏ ấy có khi chỉ là ngồi trong căn phòng nhỏ ở nhà mình, cầm trên tay cuốn sách và đọc. Chẳng cần phải best seller hay sách mới cũng trở nên sâu lắng theo cuốn sách đã cũ của nhà thơ - nhạc sĩ Nguyễn Thụy Kha viết về nhạc sĩ Văn Cao; nhẹ nhàng lẩn khuất đằng sau những dòng tản văn chẳng hề chau chuốt của nữ đầu bếp nổi tiếng Nguyễn Dzoãn Cẩm Vân; hay cuốn tự truyện Lê Vân - Yêu và sống dậy sóng một thời tải qua điện thoại… Để rồi vỡ ra nhiều điều rằng, đằng sau trang sách là những câu chuyện đời, đôi khi có mở đầu mà chẳng có kết thúc…

Những góc nhỏ ấy kể ra cũng thật bình thường, nhưng đôi lúc vẫn đọng lại trong mình rằng, hạnh phúc nào ở đâu xa...

Hồng Phúc

 

 

 

 

 

 

Tags:

Bài viết khác

Truyện ngắn: Ngày ấy…đâu rồi

Mỗi năm, sau ngày 23-10 âm lịch, chuồn chuồn bắt đầu tung cánh bay thiệt cao giữa tầng trời xanh thẳm, hoa bìm bìm nở trắng cả bến sông, cò, vạc, bói cá, bồ nông tìm về đậu đầy trên bụi tre cao vút, có nghĩa là trận lụt cuối cùng đã theo nguồn ra biển bạc, để lại hai bên bờ lớp bùn non nứt nẻ, khô sần như đồng ruộng vào mùa hạn. Đó cũng là lúc tôm tép trong hang chui ra đẻ con, đỏ rực khúc sông quê. Ba lôi mấy cái nơm nhuộm đầy muội khói trên chái bếp, ngâm dưới bến sông, kỳ cọ cho sạch.

Lưu bút: Mùa hoa phượng

Khi con ve sầu cất cao giọng hát báo hiệu những “chùm hoa nắng” đang trải dài trên khắp miền quê hương cũng là lúc những chiếc áo trắng sân trường bịn rịn chia tay bạn bè, thầy cô, chia tay trang sách hồng... Một mùa hạ đang đến với bao cảm xúc hồn nhiên, tinh khôi của lứa tuổi học trò.

Cảm xúc sau khi đọc truyện ngắn "Ông tôi" của nhà văn Đào Quốc Thịnh

Có những câu chuyện không cần cao trào vẫn khiến lòng ta rung động. Bởi trong sự lặng lẽ, nó chứa đựng hơi ấm của con người, của lòng nhân ái và sự bao dung. Truyện ngắn “Ông tôi” của Đào Quốc Thịnh là một câu chuyện như thế - nhỏ bé, giản dị, mà vang vọng lâu dài như dư âm của một khúc nhạc cuộc sống nhẹ nhàng, thấm vào lòng người đọc một cách tự nhiên như hơi thở.

Truyện ngắn: Mùa hoa bầu bên sông

Chòi canh nằm lút giữa màu xanh mênh mông của bãi bồi. Dưới ánh mặt trời, từng luống ngô non đang thì con gái, tươi mởn, ánh lên sắc ngọc, từng khóm lá bầu xanh thẫm, láng bóng đầy sức sống. Tinh mắt nhìn kỹ mới thấy những của bầu tròn mũm mĩm, im lìm trong cát, trong lá, như chơi trò trốn tìm. Tôi lom khom nhặt hoa đực vào cái giỏ xách đeo bên hông. Những bông hoa màu vàng ánh làm hoa cả mắt.

Truyện ngắn: Chợ nổi miền Tây

Tôi chia tay mối tình đầu của mình bằng những tin nhắn rơi vào khoảng không, bằng những cuộc gọi không hồi đáp. Tôi cũng chẳng gặp Ngọc đang hò hẹn với ai, đang uống cà phê với ai, đang chở ai ngoài phố. Nhưng tôi cũng chẳng có hơi sức để đi tìm anh. Tôi chỉ ôm trong lòng nỗi buồn mất người mình yêu dấu.

Truyện ngắn Mùa gặt lúa

Tràn ngập cánh đồng một màu vàng rực như tấm thảm vàng trải dài tít tắp báo hiệu một vụ mùa bội thu. Mới sáng sớm tinh mơ mà bà con đã đổ ra đồng thu hoạch. Không khí nhộn nhịp khắp đường làng, ngõ xóm chỗ nào cũng thấy lúa và rơm.

Câu chuyện gia đình: Yêu sớm

Một thực trạng hiện nay cho thấy, ngày càng có nhiều trẻ em ở lứa tuổi vị thành niên bước vào yêu đương. Nếu như trước đây hiện tượng này chỉ ở mức bí mật, lén lút, thì nay có chiều hướng công khai. Nhiều trường hợp xảy ra đối với cả những em học sinh cấp 2 dẫn đến hậu quả khôn lường.

Truyện ngắn: Giữa dòng sông sớm

Khuya. Trăng ngoài kia lên cao, qua khung cửa sổ, Hạnh nhìn thấy những ánh vàng chảy tràn trên những tàu lá chuối ở đầu sân. Đêm vắng lạ lùng, chỉ có tiếng dế gáy ri ri đâu đó và thỉnh thoảng có tiếng của một chú vạc ăn đêm, thả xuống những tiếng kêu đơn điệu, thưa thớt. Chưa bao giờ Hạnh cảm thấy ngôi nhà nhỏ bé của mình lại trống vắng như lúc này.
Top