banner 728x90

Truyện ngắn: Góc khuất trong anh

07/04/2025 Lượt xem: 2432

Hồi nhỏ ở quê, anh thường đi chăn bò, cắt cỏ, đá dế, tắm sông sau mỗi buổi chiều tà. Quê hương anh có cây cầu khỉ, có hàng tre, đồng ruộng ngút ngàn, quanh năm không khí trong lành, mát rượi. Lớn lên, anh học xong và làm việc ở thành phố, có vợ có con, rồi lập nghiệp ở đây luôn. Song, những kỷ niệm ở quê luôn thổn thức trong lòng anh.

Năm nào cũng vậy, cuối năm, anh đưa con về quê dẫy mả. Sở dĩ anh luôn dắt con theo là vì muốn con sau này thay anh lo mồ mả ông bà tổ tiên. Năm nay cũng vậy. Lúc dẫy cỏ cho ngôi mộ xong, anh không về lại thành phố, mà chở con rong ruổi trong thôn xóm. Con anh, 12 tuổi, ngạc nhiên hỏi:  

- Ba chở con đi đâu vậy?

- Ba tìm kỷ niệm tuổi thơ…

- Tuổi thơ của ba, ngày nào ba cũng kể. Cuộc sống đổi thay, thời gian trôi qua đi, làm sao tìm được tuổi thơ nữa. Từ sáng đến giờ, ba và con đi nhiều nơi, trưa rồi, mình về thôi ba!..

Anh im lặng, tiếp tục chở con rong ruổi xóm làng. Đến một ngôi nhà hoang, anh dừng xe lại, buồn bã nhìn vào bên trong. Con anh lại hỏi:

- Ba tìm ai trong đó?

- Ba tìm người ba thương…

- Ủa, chứ ba không thương mẹ, thương chị, thương gia đình mình sao?

- Ừ, cũng thương. Ba muốn tìm Mộng Hoàng…

- Mộng Hoàng, chị con đang ở nhà với má, ba tìm đâu trong ngôi nhà hoang đó? Ba nói năng sao vòng vòng, con thật không hiểu!...

Anh im lặng, làm sao con hiểu được! Có lẽ mọi người trên thế gian này cũng không ai hiểu. Mối tình đầu ngây thơ trong sáng ấy, chỉ một lần rụt rè nắm tay, nhưng ở mãi góc khuất trong lòng anh theo năm tháng và anh đặt tên người yêu cho con mình.  

Võ Hồng Phúc

 

Tags:

Bài viết khác

Tản văn: Đôi quang gánh của mẹ

Cũng như đứa bé trong bức ảnh “Mẹ gánh con”, ngày còn thơ, anh em tôi cũng được mẹ gánh đến nhà trẻ, chiều lại đón về. Cũng phải nói thêm, hồi ấy việc gánh con đi nhà trẻ khá phổ biến ở nơi tôi sống, bởi gia đình nào cũng đông con, đứa nọ nối tiếp đứa kia như gà như vịt!

Tản văn: Hương vị đồng quê

Ai sinh ra nơi làng quê có những cánh đồng bát ngát mà lúc phải rời xa chẳng nhớ da diết hương lúa nồng nàn khi vào mùa.

Truyện ngắn: Tiết văn lớp tôi

Giờ học đầu tiên hôm ấy của lớp 12A1 là tiết Văn. Cả lớp đang ồn ào như chợ vỡ bỗng lặng phắt. Tất cả đều hướng về phía cửa, nơi cô giáo bước vào. Cô rất trẻ và đẹp!

Truyện ngắn: Chuyện bao đồng

Góc phố có con hẻm nhỏ. Bên trong hẻm, cạnh nhà tôi có một gia đình mới đến thuê ở. Họ gồm bốn người, hai vợ chồng, một cụ già và một bé gái. Cứ sáng sớm, hai vợ chồng mặc đồ nhem nhuốc đi làm phụ hồ, cụ già và bé gái ở nhà. Có mấy lần, vợ chồng anh phụ hồ ra ngõ gặp chúng tôi đều chào hỏi lịch sự. Một lần tôi hỏi: “Anh ở đâu đến?”, anh nói: “Tôi ở tỉnh X. Ở quê, nhà không có đất vườn nên tôi đi theo các công trình xây dựng làm phụ hồ, nay đây mai đó...”.

Tản văn: Nhớ cha

Nhiều khi, theo dòng đời trôi dạt đến những vùng đất lạ, mỗi lúc cuối chiều, mắt con lại cay xè khi khói bếp làng bên đường bay lên hòa vào sương mờ ảo. Lòng con lại nôn nao nhớ về quê nhà, nơi ba mẹ còng lưng trên cánh đồng khô cằn bạc trắng cát sỏi quanh năm. Và, chiều cũng dội vào lòng con những kỷ niệm thời thơ ấu.

Truyện ngắn: Tình yêu người lính đảo

Người lính chúng tôi thường cùng nhau thao thức vào những đêm biển đẹp. Có một kỷ niệm tình yêu khó quên ở trạm ra đa vào dịp Trung thu ngày ấy.

Tản văn: Hương vị quê nhà

Chợ quê lúc hoàng hôn là một hình ảnh rất đẹp và đặc trưng của làng quê Việt Nam, thường được diễn tả với không khí ấm áp, nhộn nhịp và đầy màu sắc....

Câu chuyện gia đình: Quan hệ hàng xóm

“Nhà của chị dễ chịu thật!” - cô vợ mau mắn của T nói. Đó là một trong những ngày mà nhiệt độ ở đây lên đến gần 40 độ C. Tôi mở toang mọi cánh cửa phòng khách, bật quạt lùa nóng đi và ngồi nói chuyện với đôi vợ chồng trẻ. T thật khác so với 10 năm trước, khi cậu làm công việc bảo vệ công trình cho người hàng xóm cạnh nhà tôi. Thay vì một T bất cần, ham nhậu và có cách sống buông thả ngày đó, giờ trước mắt tôi là một ông chồng khá điềm đạm và đầy trách nhiệm.
Top