banner 728x90

Tản văn: Cảm xúc mùa Vu Lan

28/03/2025 Lượt xem: 2547

Mùa Vu lan này là mùa thứ 5, chị lên chùa và được nhận bông hồng trắng cài lên ngực áo. Trong khói nhang trầm ngào ngạt, vẫn thoảng đâu đây mùi hoa huệ, mùi ngọc lan… Ngọc lan là thứ hoa ngày xưa mẹ đặc biệt thích, mỗi dịp thắp nhang ngày rằm, mùng một, bao giờ mẹ cũng có một đĩa nhỏ trên bàn thờ.

Cuộc sống đã quăng quật chị với đủ mọi cung bậc của đời người. Tâm hồn đã dần chai sạn đi trước mọi biến cố, buồn vui… Thời gian vùn vụt trôi, đủ làm mờ dần những kỷ niệm vui, đủ làm nguôi ngoai mọi nỗi đau, niềm nhớ. Nhưng bấy nhiêu năm từ ngày mẹ mất, mỗi mùa Vu lan lên chùa vẫn thấy lòng trống vắng đến lạ.

 Cuộc sống không có chữ “giá như”. Những gì đã đi qua không thể nào khác được, nhớ lại nhiều khi chỉ khiến nỗi lòng thêm bận. Những việc định làm, những việc hứa với mẹ nhưng chưa có thời gian để làm… cứ day dứt trong tâm. Nhìn những người đang hạnh phúc cài trên ngực áo mình bông hồng đỏ, chị cứ lặng lẽ đoán hôm nay họ sẽ nói gì với mẹ. Họ có biết giá trị của thời gian hiện hữu, để sau này không phải thốt lên chữ “giá chi...”.

Chiều nay, trước lúc lên chùa, chị đi qua cổng trường nơi có rất nhiều bà mẹ trẻ đứng đón con. Những người mẹ nhỏ nhắn, chờ những đứa con cao hơn mẹ cả cái đầu, ngồi sau mà che hết cả mẹ. Chắc là sợ muộn giờ học của con nên chỉ kịp đưa cho con hộp sữa, những chiếc xe hối hả chạy đi... Người mẹ thời nào cũng vậy, chỉ biết vì con. Đám trẻ ngày nay chờ mẹ đón cổng trường có khác gì ngày xưa tuổi thơ của chị đứng đầu nhà ngóng mẹ đi chợ về với chút quà quê? Có lẽ khác chăng là điều kiện ngày nay đủ đầy hơn, lo chuyện học nhiều hơn, nhưng tình cảm chắc vẫn vậy mà thôi.

Cố thoát khỏi dòng ký ức, muốn trở về với hiện tại bộn bề, mà sao cảm xúc của mùa Vu Lan đầu tiên nhận bông hồng trắng cứ vẹn nguyên trong khói nhang trầm. Tự dặn lòng là có gì đâu mà ủy mị, đã 5 năm rồi, thời gian đã kịp xóa mờ nhiều điều, nhưng hình như có những tình cảm mà thời gian bất lực.

Như một sự đồng cảm, dịp này bạn chị lại tặng cuốn “Hãy chăm sóc mẹ” của nhà văn nữ Hàn Quốc Shin Kyung Sook. Đọc hoài niệm của những người con về mẹ, những day dứt khi làm mẹ buồn, những vô tình khi sống bên mẹ… khi mẹ đột nhiên lạc mất, mới hay trên thế giới này, tình mẫu tử là giá trị chung, cho dù có khác nhau về văn hóa, màu da…

Chị bỗng nhớ dịp về thăm tượng đài Mẹ Việt Nam Anh hùng ở quê nhà. Quảng trường mênh mông, nắng chói chang làm không khí trên quảng trường rung rinh, tượng Mẹ nhìn xa chợt hư ảo, xuất thần. Chị bỗng nhớ quay quắt đến một người, ước mong đến nghẹt thở người ấy cùng có mặt, để tin cậy tựa đầu vào bờ vai, cùng sẻ chia cảm giác thắt lòng trước tượng đài… Mãi sau này cảm giác ấy còn nguyên trong lồng ngực. Cuộc sống là thế, đâu phải những ước mong bất chợt nào cũng đều thành hiện thực?

Chị có cảm giác hình như những mùa Vu lan sau này, người lên chùa ngày càng đông hơn? Những gương mặt thành kính kia đang cầu xin điều gì, chẳng ai có thể biết. Chỉ biết đồng cảm với những người có bông hồng trắng và mừng cho những ai có bông hồng đỏ cài trên ngực áo, hãy cảm nhận niềm hạnh phúc khi vẫn được bên mẹ, bởi có những điều bình dị mà chỉ khi mất đi, người ta mới cảm nhận được.

Kim Phụng

 

 

 

 

 

 

Tags:

Bài viết khác

Truyện ngắn: Nhặt của rơi

Tiếng reo của nó làm tôi run bắn người. Ông bà kia cũng phát hiện thấy nó. Thằng Hòa lùi lại định chạy nhưng không kịp. Ông kia mừng rỡ lao vào ôm chầm lấy nó cười tít. Tôi nhìn dưới chân ông bà kia: chiếc thúng và bao tải rách vẫn còn nguyên. Trên thúng là chiếc mẹt bày hương, hoa, tiền vàng mã… Có lẽ ông ta đang xếp dở những tập tiền vàng âm phủ cho vào bao tải rách để dọn hàng về...

Câu chuyện gia đình: “Bài học chốn nhà hàng”

Cũng như mọi lần, Hùng phóng chiếc xe Mercedes bóng loáng phanh két trước cổng nhà hàng Tuyết Nhung. Chẳng cần khóa xe, anh giao chìa khóa cho nhân viên bảo vệ rồi chọn một chiếc bàn kín đáo nằm sâu bên trong để ngồi. Phong cách “ga lăng” của anh làm cho nhiều em tiếp viên ở đây phải “nể” và muốn gần gũi…. Dù mới chỉ đến đây vài lần, nhưng chủ quán hiểu rất rõ tính tình của anh, liền nháy mắt ra hiệu cho Thủy, (một tiếp viên xinh đẹp) ra tiếp.

Truyện ngắn: Hạnh phúc của mẹ

Đứng bên ngoài khán phòng mà tim mẹ đập liên hồi, cố lắng nghe tên con gái mẹ được xướng lên thật dõng dạc, tưởng tượng cảnh con từng bước chạm vào chiếc bục trao bằng cử nhân. Có lẽ do mẹ đã mơ về ngày hôm nay quá nhiều, nên dù chỉ được nhìn con qua tấm kính mờ trên cánh cửa, nhưng những hình ảnh của con trong khoảnh khắc ấy vẫn hiện rõ mồn một trong tâm trí mẹ.

Tản văn: Kỷ niệm vùng quê mùa lũ

Mùa lũ. Đó là những ngày nằm cuộn mình trong chăn chiếu, nghe mưa dầm dề cả ngày mà không biết chán. Má biểu:"Trời ni không có đi chợ được, đợi ba mày bắt cá về nấu".

Truyện ngắn: Một buổi thi

Thùng!... Thùng!... Thùng!... Tiếng trống trường báo hiệu giờ thi bắt đầu. Cô Hồng cầm đề thi lần lượt đi phát cho các bàn rồi chậm rãi đọc lại một lượt cho các thí sinh soát lại. Những cái đầu cúi gầm xuống mặt bàn, tiếng thở phào nhẹ nhõm xen lẫn tiếng chặc lưỡi đầy vẻ lo âu… Phòng thi bỗng chốc xôn xao hẳn lên rồi trở lại cái không khí im ắng ban đầu của nó. Cô Hồng quan sát Linh khá lâu, bất giác cô nhớ lại thời học sinh của mình…

Câu chuyện gia đình: Khi vợ hơn chồng

Từ xưa đến nay, mọi người vẫn quan niệm: “Người đàn ông là trụ cột trong gia đình”. Đàn ông là chỗ dựa của phụ nữ. Chính vì vậy mà quyền “lãnh đạo”, “chỉ huy” bao giờ cũng thuộc về các ông chồng. Ngày nay, cùng với sự tiến bộ của xã hội, thực hiện quyền bình đẳng nam nữ nên nhiều chị em đã vươn lên giữ các vai trò địa vị quan trọng của xã hội, làm chủ gia đình và thành đạt trong việc tiếp thị tri thức khoa học kỹ thuật, nên nhiều chị hơn hẳn các đức ông chồng.

Truyện ngắn: Đừng đùa cợt với tình yêu

20 tuổi, tôi đẹp rực rỡ như một bông hoa mới nở và nổi bật lên giữa đám bạn bè cùng trang lứa. Như biết bao cô gái đến tuổi trăng tròn, tôi có khá nhiều chàng trai theo đuổi. Có thể nói, nếu muốn, chỉ cần tôi gật đầu một cái là có ngay các chàng “vệ sĩ” tự nguyện, “lái xe” miễn phí theo tôi đi bất cứ chỗ nào.

Tản văn: Đi tìm một nửa của mình

Hoa sữa. Kỉ niệm đẹp nhất của cô về anh, về một thời ngây dại thủa mối tình đầu. Nhớ cái buổi anh giấu nhành hoa sữa trong túi áo mang ra tặng cô làm cô mê mẩn đến tận bây giờ.
Top