banner 728x90

Tản văn: Ẩn mình trong sâu thẳm

07/04/2025 Lượt xem: 2766

Ở một nơi xa lắm, sâu lắm... Nơi ánh nắng lúc đang trưa nóng nhất, mạnh nhất cũng chỉ lờ mờ chạm đến và làm phảng lên chút ánh xanh ngời ngợi của nhành rong nhỏ màu ngọc lam.

Ở đâu đó trên kia - những ồn ào náo động do cuộc sống gấp gáp của con người, những con sóng bạc đầu ào ào vỗ đập, những làn bụi mù trời, hay những luồng khói của nhà máy công xưởng lô nhô dọc ven biển cũng không hề động đến nhành rong. Nó nằm đó, yên bình nơi góc sâu của mình, và không có ý định, cũng như không thể trồi lên.

Có đôi lúc, dòng hải lưu dịch chuyển, khiến nó khẽ vươn mình, xoải dài theo dòng chảy... Thoảng qua thôi, rồi lại dịu dàng bình lặng.

Vậy mà cũng có khi hải lưu vặn thắt, quằn quại trong cơn địa chấn ngầm. Đáy biển sôi sục, gào thét trong nỗi khao khát khôn nguôi về một bến bờ êm ả chở che.

Nó vẫn im lặng, kiêu hãnh, đơn độc. Và bướng bỉnh bám chặt lấy tảng san hô màu đỏ đang phập phồng những nhịp đập điên cuồng mà không ai biết được... Và cũng chỉ có dải san hô ấy chứng kiến những vặn thắt quặn mình của nó khi cố gồng lên để không bị cuốn trôi hay nổi lên trên.

Đã có lúc nó muốn bứt ra, muốn lay lả chờm mình theo dòng chảy đang sôi sục trong đáy nước; muốn đòi cho mình ánh nắng ấm áp trên cao - thứ ánh nắng từ ngàn đời nay vẫn vô tư, trầm lặng mà dịu dàng vô cùng trong tâm trí của nó. Nắng đã cho nó biết thế nào là êm dịu, chở che, vỗ về ấm áp thân thương.

Nó chẳng hề than thở. Dù là khi những con sóng bạc đầu ào ạt vỗ bờ hay những cơn địa chấn ngầm đâu đó, nó vẫn mềm mại vũ điệu của riêng mình: mướt xanh, óng ả…

Và biển cả muôn đời vẫn thầm ru nó như thầm ru bao nhiêu kiếp rong rêu...

Phúc Nguyên

 

 

Tags:

Bài viết khác

Câu chuyện gia đình: Hãy biết yêu quý trái tim mình

Thuở nhỏ tôi là một đứa bé nóng tính, ngang bướng và nổi tiếng khóc dai. Mẹ tôi cho rằng đó là do di chứng của nhiều lần tôi bị sốt cao lên cơn co giật nhưng ba tôi thì bảo là do mẹ tôi nuông chiều. Tôi thường bị ba đánh đòn vì không chịu nổi tiếng khóc rấm rứt và dai dẳng của tôi nhưng càng đánh tôi càng đổ lì.

Câu chuyện gia đình: Mất rồi mới thấy giá trị thật

Khi còn đang là sinh viên năm thứ nhất của một trường đại học, chị là một hoa khôi của lớp. Thông minh học giỏi, hiền hậu, rụt rè, nhút nhát và rất nữ tính của chị đã làm cho nhiều chàng trai trong trường để ý đến chị. Biết thế, nên chị đã cố gắng vùi đầu vào bài vở để quên đi những ánh mắt mê mẩn của cánh con trai.

Câu chuyện gia đình: Ly hôn chưa phải là chấm dứt các xung đột

Sau ly hôn, khi đi thêm bước nữa, lập gia đình mới, không ai nghĩ rằng họ sẽ phải đối đầu với sự tan vỡ mới. Trong thực tế, đã có không ít người tan vỡ hạnh phúc 2 lần, thậm chí nhiều lần, do nhiều nguyên nhân khác nhau, song thường gặp là xuất phát từ các mâu thuẫn chủ yếu như: tiền bạc, tài sản, con chung, con riêng, nghi ngờ nhau còn quan hệ với chồng hoặc vợ cũ, lặp lại những sai lầm của cuộc hôn nhân trước.

Tạp văn: Mùa hoa vàng ký ức

Một buổi sáng đi làm, em chợt ngỡ ngàng nhìn thấy hàng cây ô môi trổ đầy hoa vàng, từng chùm, từng chùm sáng choang trong nắng, rủ xuống như những dải lụa vàng, sang trọng và đài các. Ô môi chỉ nở hoa một lần trong năm vào đúng dịp hè. Đây là loài cây dễ trồng, lớn nhanh, háo nước, còn có tên là cây bò cạp nước, hoa lồng đèn, hay thơ mộng hơn là hoa thanh mai.

Câu chuyện gia đình: Cô gái …” qua đường”

Cuộc sống như cô gái kia chắc gì không còn gặp hoạn nạn. Và lúc đó… liệu cô có còn gặp được những chàng trai tốt bụng và giàu lòng nhân ái như Hùng nữa không?!

Tạp văn: Ngày cuối tuần của mẹ

Đêm thứ bảy, trằn trọc mãi không ngủ được, mẹ cứ ngồi dậy rồi nằm xuống, hết trầm ngâm nghĩ ngợi rồi lại lẩm nhẩm gì đó. Ngắm mẹ hồi lâu, tôi bật cười với những cử chỉ của mẹ. Khuôn mặt lạnh lùng, nghiêm nghị thường ngày, giờ nhường chỗ cái vẻ trẻ con muốn làm điều gì đó nhưng cứ phân vân.

Câu chuyện gia đình: Mái tóc đen ngày ấy không còn

Về nhà sau chuyến công tác dài ngày, anh sững sờ khi nhìn thấy vợ lúi húi nấu ăn trong bếp. Vẫn dáng người nhỏ nhắn ấy nhưng sao anh cứ ngỡ đó không phải vợ mình.

Truyện ngắn: Giếng nước tuổi thơ

Bà ngoại mất, các cậu đi làm ăn xa, mình dì Bảy coi sóc nhà thờ họ và cả khu vườn rộng. Vào thời điểm con đường trước ngõ sắp được mở rộng và trải nhựa, đất đai bên đường lên giá vùn vụt, gia tộc quyết định bán một phần khu vườn để lấy tiền tu sửa nhà thờ.
Top