Viện nghiên cứu
Văn hoá Tín ngưỡng Việt Nam
Văn phòng đại diện phía Nam
Tin tức
Đọc báo online
Kiến nghị cơ quan
Du lịch tâm linh
Tập quán vùng miền
Di sản văn hoá
Hội thảo khoa học
Nghiên cứu Phật giáo
Pháp luật về tôn giáo
Nghiên cứu lịch sử
Tư vấn
Văn hóa tín ngưỡng
Tín ngưỡng dân gian
Tín ngưỡng các tôn giáo
Thông tin khác
Giải trí
Du lịch
Văn học
Ẩm thực
Media
Hình ảnh
Video
Trang chủ
Giải trí
Văn học
Văn học
Chợ Tết quê tôi
Cuối thu, khi những chiếc búp trên các cây mai rải rác, bóc vỏ lụa, xòe nụ trên những cành cây khúc khuỷu và trước sân các nhà trong xóm, hoa vạn thọ nở rộ trong nắng vàng, ấy là lúc những buổi chợ Tết ở quê tôi bắt đầu.
Xem chi tiết
Tản văn: Tết về quê
Đối với người Việt xa xứ, mỗi độ Tết về, trong lòng ai cũng mong ngóng được về quê để sống trong không khí đoàn viên, đầm ấm cùng với gia đình và nhấm nháp phong vị quê hương.
Xem chi tiết
Tản văn: Ký ức những người con xa xứ
Tết là dịp những người con sống xa quê hương như chúng tôi luôn nhớ về quê nhà. Ở nước ngoài, tôi ước mong được hít hà hương lúa đồng quê như hồi còn nhỏ. Bao ký ức trong tôi lại hiện về…
Xem chi tiết
Truyện ngắn: Món nợ ân tình
Năm đó anh đi thi đại học. Ở quê nghèo, trước khi đi thi, anh tham khảo một số chỗ ăn, chỗ ở từ thiện để không phải tốn tiền. Song, khi vào đến nơi thì những chỗ anh tham khảo đã kín người. Ngay cả các phòng trọ, nhà nghỉ, khách sạn mini gần chỗ thi cũng không còn trống. Anh phân vân, chẳng biết tính làm sao giữa nơi phố thị đông người.
Xem chi tiết
Tản văn: Về thăm quê ngoại
Có hàng trăm con đường. Có con đường đưa ta lên non cao, đưa ta về biển rộng. Có con đường dẫn ta qua những miền quê, đưa ta tới thăm nhiều xứ sở. Có con đường rải nhựa thật êm, hai bên đường lung linh đèn sáng. Nhưng không gì thân thương bằng con đường xóm nhỏ đưa ta về quê ngoại yên bình.
Xem chi tiết
Tản văn: Biển…miền ký ức tuổi thơ tôi
Thành phố kia con có nghe mùi biển? Biển quê mình có mùi tanh nồng của mẻ cá chiều. Có vị mặn nào không phải của biển đang chảy trên hai gò má của con… Biển quê hương, con có còn nhớ?
Xem chi tiết
Tản văn: Góc nhỏ trong tôi
Đó là một góc cà phê nào đấy cùng bạn bè hay người thân vào những buổi tối cuối tuần. Cái góc nhỏ ấy cũng hay lắm. Không phải nghe nhạc sống thì lắng mình trong không gian riêng biệt ở một gallery thu nhỏ của ông chủ quán. Ở đó, dăm ba chiếc mô tô cũ được chủ quán trưng bày ở mỗi góc, ghi dấu một thời trai trẻ, một thời gió bụi phong trần. Ở đó, một kệ sách nho nhỏ với vài chục cuốn sách cũ kỹ, có lẽ là những cuốn sách đã đi theo chủ quán đến tận bây giờ.
Xem chi tiết
Tản văn: Con dế tuổi thơ
Đã từng sống ở làng quê, mấy ai khi ra đi mà không nhớ, không mang theo những hình ảnh êm ái nơi quê nhà vào những mùa trăng? Với tôi, vầng trăng đã in đậm trong ký ức tuổi thơ, để rồi dù về sống nơi phố thị rất lâu, nhưng mỗi khi bắt gặp, lòng lại rộn lên bao nỗi nhớ.
Xem chi tiết
Truyện ngắn: Ông già bán kẹo kéo
Ngày ấy, trẻ con không giống như bây giờ. Học sinh, đa phần học một buổi, một buổi về nhà phụ gia đình như: chăn bò, chăn vịt, mò cua bắt ốc… Trẻ con buổi sáng đi học thường nhịn đói, hoặc ăn cơm nguội, nào có tiền ăn quà vặt. Thỉnh thoảng, cha mẹ có cho vài đồng lẻ, nhưng cũng chẳng dám mua thứ gì, chỉ để dành mua sách vở.
Xem chi tiết
Tạp văn: Chiều vắng
Không gian loãng ra. Tiếng của những hàng thông rì rào trong gió. Những bông sim tím bên triền dốc. Bước chân nghe cũng thật êm trên thảm lá khô. Nếu không có chú cún vàng mơ lấn quấn bên bước chân thì chiều sẽ vắng lắm.
Xem chi tiết
Bàn về “Chút thơ tình của người lính biển”
Tuy đã trở thành quen thuộc như tiếng thì thầm của biển nhưng Chút thơ tình của người lính biển (nhạc Hoàng Hiệp, thơ Trần Đăng Khoa) vẫn có điều để nói. Vì không dễ gì có một tác phẩm âm nhạc đặc biệt như thế, nhất là khi biển Việt Nam đang được cả dân tộc hết lòng gìn giữ và bảo vệ.
Xem chi tiết
Truyện ngắn: Biển trong cô…
Thực ra cô thích biển lắm, nhưng không phải là biển ở những chỗ đông đúc, nhộn nhịp với cơ man người là người. Biển mà mỗi khi cô nghĩ đến thường là những nơi thênh thang sóng. Nơi mà cát thật mịn và không nhiều lắm dấu chân người. Nơi mà cô có thể nửa nằm nửa ngồi trên một chiếc ghế bố, hoặc có thể là một cái ghế nghỉ của khách sạn nào đó càng tốt.
Xem chi tiết
Truyện ngắn: Món nợ
Hơn mười năm trước, hồi đang là sinh viên đại học, suốt 4 năm học hắn đều ăn chịu xôi sáng ghi sổ trong con hẻm gần trường. Được cái lúc nào hắn cũng ăn một lần 2 đĩa, lại luôn miệng má má con con nên bà bán xôi thường khuyến mãi riêng cho miếng cháy to bằng nửa bàn tay.
Xem chi tiết
Truyện ngắn: Ký ức tuổi thơ
Ký ức tuổi thơ tôi là cây chùm ruột. Trong mảnh sân trước căn nhà nhỏ mẹ tôi mua hồi đó luôn mát rượi bởi bóng mát của một cái cây rất lạ. Nhờ những tán lá sum suê của nó nên ánh nắng chói chang của những ngày hè dịu đi rất nhiều. Khoảng sân râm mát dưới gốc là chỗ cho bọn trẻ chúng tôi tụ tập chơi bắn bi, chơi đồ hàng… Dì Ba hàng xóm nói, đó là cây chùm ruột.
Xem chi tiết
Câu chuyện gia đình: Sướng và khổ
Sáng nào chị cũng đi tắm biển từ rất sớm. Tại đây, chị gặp mấy chị cùng lứa tuổi, cùng sở thích tắm biển vào sáng sớm, thế là quen nhau…
Xem chi tiết
Truyện ngắn: Mùi của vợ
Anh không thích mùi của vợ mình, tạm gọi đó là “mùi của bếp núc”. Mùi này hỗn hợp từ những mùi vị như: cá, mắm; mùi sữa chăm con; mùi dầu gió đau bệnh, mùi mồ hôi của con người; cộng thêm những “mùi vị gia đình” như: cằn nhằn, nhăn nhó, nói năng không ngọt ngào như hồi mới yêu nhau.
Xem chi tiết
Truyện ngắn: Số phận
Anh giỏi giang, chị xinh đẹp, nhưng cưới nhau được mấy năm vợ chồng lại chia tay. Tòa phán quyết, hàng tháng anh có nhiệm vụ chu cấp tiền cho chị nuôi con. Luật là thế, song anh có vợ mới, cuộc sống cũng khó khăn, có lúc anh dành dụm đưa chị một ít, có lúc không. Chị im lặng và cũng không biết làm sao hơn.
Xem chi tiết
Truyện ngắn: Tấm lòng nhân hậu
Hắn từ từ mở mắt, xung quanh hắn là một màu trắng xóa. Hai người phụ nữ mặc áo blouse trắng đứng cạnh giường hắn vội reo lên: “Cậu ấy tỉnh rồi!”. Nghe tiếng nói, hắn nhắm mắt lại, nghĩ việc gì đã xảy ra với mình? Đúng rồi, sáng nay hắn đi làm công việc mà thường ngày hắn vẫn làm ở trên ô tô buýt, bến xe và ga tàu…
Xem chi tiết
Tạp văn: Miền quê thương nhớ
Miền quê thương nhớ ấy luôn trong tâm trí tôi. Dai dẳng và âm ỉ. Những lúc nhớ nhung như thế, chỉ có một cách duy nhất: Về. Phải về thôi!
Xem chi tiết
Tản văn: Ngôi nhà xưa nhiều kỷ niệm
Nhà là mái ấm, là nơi ta gắn bó, trở về sau những bước chân mải mê vươn ra dài rộng, sau lạc lõng muôn chặng đường mê say cần một chốn nghỉ chân. Chiều nay, tôi trở về mái nhà xưa, lòng xốn xang bao nỗi niềm giấu kín.
Xem chi tiết
1
2
3
4
5
Top