banner 728x90

Truyện ngắn: Tình yêu người lính đảo

13/05/2025 Lượt xem: 2348

Người lính chúng tôi thường cùng nhau thao thức vào những đêm biển đẹp. Có một kỷ niệm tình yêu khó quên ở trạm ra đa vào dịp Trung thu ngày ấy.

Hoàng thường kể cho Thương nghe những kỷ niệm về thuở học trò và những lần đón tết Trung thu ở quê nhà. Quê anh ở một huyện vùng cao miền Trung xứ Nghệ, nơi ấy cũng vừa qua những trận gió lào bỏng rát triền đê. Cảm xúc về những đêm rước đèn ông sao, đốt nến và bắt đom đóm ở sân đình vừa ngộ nghĩnh mà như có cái gì đó cay cay trong mắt. Mẹ thường dành cho Hoàng và đám trẻ con hàng xóm mâm cỗ trông trăng với ít trái cây vườn nhà như bưởi, na, hồng với kẹo mật mía. Đêm phá cỗ đơn sơ, cả nhà và bạn bè quây quần bên nhau thật là ấm cúng. Ngày ấy dưới ánh trăng quê sáng trong vô ngần đáng nhớ làm sao...

Tình yêu của Hoàng dặt dìu một niềm yêu thầm lặng. Hoàng quen Thương - cô giáo dạy ở trường tiểu học của một xã đảo. Trường của em nằm nép dưới chân núi, nơi trạm ra đa của anh đóng quân. Tình cảm của anh cứ neo dần về xóm đảo, nơi có em và những đứa trẻ làng biển hồn nhiên. Mỗi lần đi về trên quãng đường ấy, lòng Hoàng lại xốn xang...

Đêm nay Trung thu, những người lính nơi đảo nhỏ ấy vẫn thầm lặng với nhiệm vụ canh giữ bình yên cho biển trời đất mẹ. Trạm trưởng - Thiếu tá Nguyễn Quang Vinh ngẫu hứng đọc mấy dòng tùy bút trong buổi sinh hoạt đơn vị: “Đêm nay anh đứng gác ở trại, trăng ngàn và gió núi bao la khiến lòng anh man mác nhớ đến quê hương và nghĩ đến các em...”. Bỗng từ chòi quan sát, các anh nhận được tin báo có cô giáo và các cháu học sinh xin phép vào thăm đơn vị. Cả trạm vừa vui mừng vừa bỡ ngỡ. Các anh chẳng biết nói chi bởi đêm nay rằm Trung thu mà ngoài trời lại mưa, thế mà vẫn có những tấm lòng dành cho người lính những tình cảm quý giá bất ngờ. Hoàng chỉ còn biết đứng lặng nhìn Thương...

Tại phòng truyền thống, hơn hai mươi trái tim cùng náo nức vui đón Trung thu. Mâm cỗ được bày ra với đủ thứ: chôm chôm, na, bưởi, hồng và một ít bánh. Thương mang ra một bó hoa hồng rực tươi, mắt em cười long lanh, rạng rỡ. Mọi cái đã được chuẩn bị nhanh như người lính ở tư thế sẵn sàng và không gian chợt ào lên rộn rã khi cả nhà cùng hát. Những cậu lính trẻ hồn nhiên mang xoong nồi, chén, đũa... ra hòa tấu. Các cháu cầm đèn lồng, đèn ông sao lượn vòng quanh các chú bộ đội. Mắt Thương như ngấn nước khi em hát: “Tình yêu anh như sóng biển chiều nay/Đã cho em dạt dào bao kỷ niệm/Như vầng trăng sáng tỏ ngoài khơi xa...”

Họ chia tay nhau trong đêm. Mưa đã ngớt, ánh trăng rằm đã bắt đầu dần sáng. Trong đêm, từ độ cao 300m nhìn xuống, chao ôi không gian thật là huyền ảo! Chúng tôi cõng các cháu xuống núi. Đi bên nhau, Hoàng khẽ nắm tay Thương, tay trong tay mềm ấm. Những giọt nước mắt, những bàn tay vẫy trong đêm sao mà luyến lưu đến thế. Người xa rồi mà những ánh đèn lồng cứ lấp lánh trong đêm...

Phúc Nguyên

 

 

Tags:

Bài viết khác

Tản văn: Nhớ cha

Nhiều khi, theo dòng đời trôi dạt đến những vùng đất lạ, mỗi lúc cuối chiều, mắt con lại cay xè khi khói bếp làng bên đường bay lên hòa vào sương mờ ảo. Lòng con lại nôn nao nhớ về quê nhà, nơi ba mẹ còng lưng trên cánh đồng khô cằn bạc trắng cát sỏi quanh năm. Và, chiều cũng dội vào lòng con những kỷ niệm thời thơ ấu.

Tản văn: Hương vị quê nhà

Chợ quê lúc hoàng hôn là một hình ảnh rất đẹp và đặc trưng của làng quê Việt Nam, thường được diễn tả với không khí ấm áp, nhộn nhịp và đầy màu sắc....

Câu chuyện gia đình: Quan hệ hàng xóm

“Nhà của chị dễ chịu thật!” - cô vợ mau mắn của T nói. Đó là một trong những ngày mà nhiệt độ ở đây lên đến gần 40 độ C. Tôi mở toang mọi cánh cửa phòng khách, bật quạt lùa nóng đi và ngồi nói chuyện với đôi vợ chồng trẻ. T thật khác so với 10 năm trước, khi cậu làm công việc bảo vệ công trình cho người hàng xóm cạnh nhà tôi. Thay vì một T bất cần, ham nhậu và có cách sống buông thả ngày đó, giờ trước mắt tôi là một ông chồng khá điềm đạm và đầy trách nhiệm.

Tản văn: Tâm sự của em

Tình yêu của mình bắt đầu từ đâu anh nhỉ? Trong ký ức của em, tình yêu của chúng mình luôn gắn với những cơn mưa.

Truyện ngắn: Tình yêu của mẹ

Đến muộn, khi ly cafe của bạn đã vơi lưng chừng, và không gian của quán cafe đã bắt đầu ong ong lên bởi tiếng người, thế mà mình vẫn thấy mắt bạn buồn, dù trên gương mặt là một cái nhoẻn cười và bàn tay bạn vừa gấp lại trang sách đọc dở.

Truyện ngắn: Bố ơi

Bố mẹ thường cãi nhau. Tôi bênh mẹ, ghét bố. Khi công việc làm ăn của mẹ phất lên thì bố bị mất việc. Từ đó, mọi việc sinh hoạt chi tiêu trong gia đình đều do mẹ quyết định. Bây giờ, khi cãi nhau với bố, mẹ thường nói thêm: “Vô dụng!”. Tôi thấy mẹ nói đúng và càng xem thường bố...

Tản văn: Tuổi thơ còn mãi

Tôi rất xúc động mỗi lần nghe ca khúc “Thằng Cuội” của Lê Thương. Bài hát quen thuộc đến cũ kỹ ấy được phối với tiếng guitar chậm rãi, cùng giọng hát trong trẻo như bầu trời sớm mai bỗng nhiên hôm nay nghe hay đến ngỡ ngàng. “Bóng trăng trắng ngà. Có cây đa to. Có thằng Cuội già ôm một mối mơ…”, những ca từ mộc mạc như lời hát dồng dao đưa người nghe về với ký ức tuổi thơ ngọt ngào.

Tản văn: Khói lam chiều

Có những buổi chiều miên man trôi trong tôi với mùi khói bay lên từ đâu đó. Ngút ngát một niềm yêu phủ lấy tôi, với miền khói phủ từ những đợt đốt rạ đồng, vọng những bữa cơm tối sắp về, hay khói un lúa lép trong ngõ nhà ai cuối mùa gặt. Chút lòng quê ấy đâu phải ai cũng có, đâu phải ai cũng hiểu...
Top