banner 728x90

Truyện ngắn: Lễ ra mắt

28/04/2025 Lượt xem: 2548

Mới sáng sớm, mấy cô gái ở cơ quan anh bắt đầu bàn tán chuyện làm lễ “ra mắt” nhân viên mới khi nhận tháng lương đầu tiên. Có người bảo đến nhà hàng hải sản, người khác lại bảo đến quán thịt rừng; ăn nhậu xong thì đi hát karaoke. Tuy không phải tiền của mình nhưng các cô đã lên lịch chọn món, chọn quán, chọn địa điểm ca hát.

Cô nhân viên mới rón rén đến phòng anh, mời: “Tháng lương đầu, em mời anh và anh em trong phòng...”. Anh giả vờ loay hoay cây bút, nói: “Cảm ơn em! Chiều nay anh bận rồi!...”. Cô nhân viên buồn bã trở về phòng.

Đầu giờ chiều, cô đến cơ quan sớm hơn mọi lần. Nhìn cô có vẻ mệt mỏi, giống như vừa trải qua một chuyện buồn. Đợi anh đến một lúc, cô mới dám đến phòng anh, nài nỉ: “Tụi em chuẩn bị hết rồi, chiều nay anh đi chơi cho vui nhé?”. Anh nói: “Lúc sáng, anh có nói với em chiều bận mà?”. Cô hạ giọng, thiết tha mời: “Nếu bận, anh đi chơi với tụi em một chút xíu thôi?...”. Anh mở ví, lấy tờ 500.000 đồng đưa cho cô và bảo: “Anh không đi đâu, nhưng ủng hộ tụi em!...”. Đương nhiên, cô không dám nhận, lại buồn bã trở về phòng. Hình như, có tiếng khóc thút thít của cô nhân viên mới ở phòng bên...

Anh nhớ lại ngày xưa, cuộc sống ở quê khó khăn, ba mẹ anh chạy vạy đủ kiểu mới xin được cho anh vào cơ quan làm. Tháng lương đầu tiên, anh hứa trong lòng sẽ cho ba vài trăm ngàn, tặng mẹ xấp vải, nhưng cơ quan có cái lệ ra mắt làm mất cả tháng lương hợp đồng. Cuối cùng, lời hứa của anh có thực hiện được đâu!...

Kim Phụng

 

Tags:

Bài viết khác

Truyện ngắn: Chuyện tình thời chiến tranh

Bên kia sông Cái là một xóm chài nhỏ với những chiếc thuyền gỗ nằm sát vào nhau; phía sau đó không xa, nơi có con dốc thoai thoải dẫn lên là những khu vườn rậm rạp, xanh thẳm. Còn bên này, phía bờ Bắc là bãi bồi, vào tháng hai, những nương bắp vào thì con gái nối nhau, trải dài, tít tắp một màu xanh non.

Tạp văn: Đi qua những ngày mưa

Chiều nay trời bỗng mưa bất chợt khiến trong lòng tôi cũng đổ một cơn mưa. Lớp học đến giờ tan trường, tôi ôm cặp sách đứng bên hành lang mà nhìn màn mưa đang xối xả.

Truyện ngắn: Hãy đợi em

Vẫn như mọi ngày, đúng 5 giờ sáng cô lại mở cửa hàng. Nhanh nhẹn bê từng chậu hoa đặt trước cửa, cô thở phào, ánh mắt tràn ngập yêu thương.

Câu chuyện gia đình: Con cá bắt trượt

Các bạn nam nữ thanh niên trước khi bước vào hôn nhân ít nhiều cũng đã trải qua một vài mối tình hay ít ra cũng đã từng “để ý” hoặc “thầm yêu trộm nhớ” một vài người.

Truyện ngắn: Bó hoa thạch thảo

Chuyến công tác kết thúc sớm hơn dự định hai ngày, chị về nhà mà không gọi điện báo trước. Cửa khóa im ỉm, giờ này chắc anh đang ở bệnh viện, bé Thảo chơi bên nhà bà ngoại. Chị nhẹ nhàng mở cửa bước vào. Thấy nhà cửa gọn gàng, sạch sẽ chị thở phào nhẹ nhõm.

Tạp văn: Mẹ sẽ về quê

Chiều nay, mẹ gọi điện giục con đặt vé máy bay cho mẹ về quê. Nghe giọng mẹ có vẻ buồn, con cảm thấy bất an nên đánh liều hỏi: “Có đặt vé khứ hồi không hả mẹ?”. Mẹ im lặng không trả lời.

Truyện ngắn: Nhặt của rơi

Tiếng reo của nó làm tôi run bắn người. Ông bà kia cũng phát hiện thấy nó. Thằng Hòa lùi lại định chạy nhưng không kịp. Ông kia mừng rỡ lao vào ôm chầm lấy nó cười tít. Tôi nhìn dưới chân ông bà kia: chiếc thúng và bao tải rách vẫn còn nguyên. Trên thúng là chiếc mẹt bày hương, hoa, tiền vàng mã… Có lẽ ông ta đang xếp dở những tập tiền vàng âm phủ cho vào bao tải rách để dọn hàng về...

Câu chuyện gia đình: “Bài học chốn nhà hàng”

Cũng như mọi lần, Hùng phóng chiếc xe Mercedes bóng loáng phanh két trước cổng nhà hàng Tuyết Nhung. Chẳng cần khóa xe, anh giao chìa khóa cho nhân viên bảo vệ rồi chọn một chiếc bàn kín đáo nằm sâu bên trong để ngồi. Phong cách “ga lăng” của anh làm cho nhiều em tiếp viên ở đây phải “nể” và muốn gần gũi…. Dù mới chỉ đến đây vài lần, nhưng chủ quán hiểu rất rõ tính tình của anh, liền nháy mắt ra hiệu cho Thủy, (một tiếp viên xinh đẹp) ra tiếp.
Top