banner 728x90

Truyện ngắn: Lễ ra mắt

28/04/2025 Lượt xem: 2436

Mới sáng sớm, mấy cô gái ở cơ quan anh bắt đầu bàn tán chuyện làm lễ “ra mắt” nhân viên mới khi nhận tháng lương đầu tiên. Có người bảo đến nhà hàng hải sản, người khác lại bảo đến quán thịt rừng; ăn nhậu xong thì đi hát karaoke. Tuy không phải tiền của mình nhưng các cô đã lên lịch chọn món, chọn quán, chọn địa điểm ca hát.

Cô nhân viên mới rón rén đến phòng anh, mời: “Tháng lương đầu, em mời anh và anh em trong phòng...”. Anh giả vờ loay hoay cây bút, nói: “Cảm ơn em! Chiều nay anh bận rồi!...”. Cô nhân viên buồn bã trở về phòng.

Đầu giờ chiều, cô đến cơ quan sớm hơn mọi lần. Nhìn cô có vẻ mệt mỏi, giống như vừa trải qua một chuyện buồn. Đợi anh đến một lúc, cô mới dám đến phòng anh, nài nỉ: “Tụi em chuẩn bị hết rồi, chiều nay anh đi chơi cho vui nhé?”. Anh nói: “Lúc sáng, anh có nói với em chiều bận mà?”. Cô hạ giọng, thiết tha mời: “Nếu bận, anh đi chơi với tụi em một chút xíu thôi?...”. Anh mở ví, lấy tờ 500.000 đồng đưa cho cô và bảo: “Anh không đi đâu, nhưng ủng hộ tụi em!...”. Đương nhiên, cô không dám nhận, lại buồn bã trở về phòng. Hình như, có tiếng khóc thút thít của cô nhân viên mới ở phòng bên...

Anh nhớ lại ngày xưa, cuộc sống ở quê khó khăn, ba mẹ anh chạy vạy đủ kiểu mới xin được cho anh vào cơ quan làm. Tháng lương đầu tiên, anh hứa trong lòng sẽ cho ba vài trăm ngàn, tặng mẹ xấp vải, nhưng cơ quan có cái lệ ra mắt làm mất cả tháng lương hợp đồng. Cuối cùng, lời hứa của anh có thực hiện được đâu!...

Kim Phụng

 

Tags:

Bài viết khác

Tản văn: Lại một ngày nữa đi qua

Có tiếng đàn ai vẳng đưa trong đêm trăng. Trăng trên đồi cát trắng. Liêu trai và mộng mị. Lại có lời ca rằng: Ngày xưa có anh Trương Chi Người thì thậm xấu, hát thì thậm hay… Không gian như rung lên muôn trùng sợi tơ. Trên dòng Tiêu Tương, con thuyền Trương Chi chở đầy trăng và giọng hát, nặng trĩu tâm tình. Tây hiên, Mỵ Nương nghe dòng sông tương tư thanh âm dìu dặt. Sông thu ru êm một khúc tình ca.

Tản văn: Vườn hoa trước sân nhà

Trước nhà tôi có một ô sân nhỏ, nơi đó tôi trồng cây. Đó là ước mơ của tôi trong khoảng thời gian dài khi còn ở nhà thuê, tôi chỉ mơ có một mảnh đất của riêng mình, chừa một cái sân để cho cây cỏ vươn mình. Và sau này, khi đã có một mảnh đất nhỏ, tôi đã dành một góc riêng cho cây cỏ.

Truyện ngắn: Tình yêu không đơn giản

Một buổi sáng, đang ngồi trên giảng đường, nàng bất ngờ nhận được tin nhắn của anh chàng ở trọ gần nhà: “Em ơi, em có muốn làm con của má anh, làm má của con anh không?”. Nàng cười bẽn lẽn, đôi má ửng hồng. Bữa đó, nàng không thể tập trung học được vì nghĩ anh này hay thiệt, gặp nhau hoài không nói, tự nhiên nhắn một cái tin lạ hoắc. Nghĩ vậy, nàng nhắn lại: “Em đồng ý!”. Nhắn thì nhắn, nhưng nàng coi đó là lời lẽ trêu trọc nhau, đùa chút cho vui.

Tản văn: Xuân trong mắt người thi sĩ

Trong bốn mùa của thiên nhiên, mùa xuân làm cho chúng ta vui nhất và cũng thoáng một chút buồn nhất. Mùa xuân như một cô gái đẹp ghé đến chơi nhà chàng trai, làm cho chủ nhà rộn vui (Tết) và khi nàng bước đi (xuân sang - tháng Giêng) để lại thềm lá ngẩn ngơ. Vì thế, mỗi khi nắng xuân vàng chan chứa trong veo với trời xanh thì tâm hồn người đa cảm đều có cảm giác xao xuyến về những điều đã qua.

Chuyện vui ngắn ngắn: Tiếc của giời

Vừa mất điện, cả nhà tối đen như mực. Cơ chừng sẽ mất lâu theo kế hoạch sửa chữa của thành phố. Chính vì vậy hắn cứ ngồi nguyên ở phòng ngoài quát vợ đốt cái đèn dầu lên.

Tản văn: Mùi vị phở

Bạn tôi hiện là chủ một công ty xây dựng. Vợ là chủ một nhà hàng khá tiếng tăm trong thành phố. Hai người con du học bên Mỹ... Vậy mà trong một buổi trà dư tửu hậu, bạn làm tôi sững người vì ngạc nhiên khi nghe tâm sự: Ông biết không, tôi vẫn khoái nhất cái món cơm nguội chan nước phở đấy (!)

Mùa rau xanh

Rau đem ra thành phố năm nay có vẻ rẻ hơn mọi năm. Xà lách, rau thơm, rau canh, rau xào... thứ nào thứ nấy tươi xanh mơn mởn, nhiều khi không định ăn cũng dừng chân đứng lại và mua mấy ngàn.

Tản văn: Nhớ lắm khu vườn của ngoại

Cứ mỗi lần mở album nhạc “Khu vườn yên tĩnh” với tiếng hát sâu lắng của ca sĩ Hồng Nhung qua ca khúc “Hòn đá lặng lẽ”, trong tôi cảm xúc về thời ấu thơ với những kỷ niệm ở khu vườn nhà ngoại lại tràn về. Khu vườn đó cũng thật yên tĩnh.
Top