banner 728x90

Truyện ngắn: Hạnh phúc của mẹ

11/09/2025 Lượt xem: 2358

Đứng bên ngoài khán phòng mà tim mẹ đập liên hồi, cố lắng nghe tên con gái mẹ được xướng lên thật dõng dạc, tưởng tượng cảnh con từng bước chạm vào chiếc bục trao bằng cử nhân. Có lẽ do mẹ đã mơ về ngày hôm nay quá nhiều, nên dù chỉ được nhìn con qua tấm kính mờ trên cánh cửa, nhưng những hình ảnh của con trong khoảnh khắc ấy vẫn hiện rõ mồn một trong tâm trí mẹ. Bốn năm đại học của con, mẹ con ta cách nhau hàng nghìn cây số, và sau chừng ấy thời gian, mẹ đâu nề hà gì khi bức ngăn lúc này chỉ là một cánh cửa để mẹ tiến về phía con.

Thời gian trôi nhanh quá đúng không con? Mẹ còn nhớ như in bóng dáng con rụt rè nấp sau lưng mẹ khi lần đầu bước vào cổng trường đại học. Mẹ con ta phải hỏi thăm từng người để tìm đến trường con. Tháng Chín, Sài Gòn thấm ướt ký ức mẹ bằng những cơn mưa xối xả, và mưa làm nặng trĩu nỗi lòng một người mẹ sắp phải xa con. Mẹ còn nhớ năm đầu tiên con gọi điện về khóc thật nhiều, con nói mình lạc lõng giữa chốn thị thành xô bồ, nhộn nhịp, con nhớ tiếng gà gáy mỗi buổi sáng thức dậy chốn làng quê. Và con khóc mỗi lần mưa Sài Gòn bất chợt đổ xuống, ngồi trong căn phòng trọ tồi tàn, dột nát, con nhớ nắng gió quê mình…

Tất cả không chỉ là ký ức thời sinh viên của con mà còn là của mẹ. Là khi mẹ gạt vội dòng nước mắt rời xa con cùng tiếng còi tàu đến nao lòng. Là những lần mẹ lắng nghe giọng con qua điện thoại, dằn lòng khuyên bảo mỗi khi con chán nản, nằng nặc đòi về, nhưng sau đó là những đêm dài mẹ thức trắng với bao nỗi muộn phiền về con. Trải qua một năm đầu khó khăn, con dần hòa nhập với môi trường đại học. Điều đó cũng đồng nghĩa rằng vai trò của mẹ giảm đi chút nào đó trong cuộc đời con.

Có chuyện buồn con giãi bày cùng bạn, con tham gia các mạng xã hội và chia sẻ chúng với bao người thay vì tìm đến mẹ. Con biết không, bốn năm của con là quãng thời gian mẹ trải nghiệm biết bao cảm xúc của một người mẹ nhìn con trưởng thành. Niềm vui, hạnh phúc khi con tự đứng vững trước những khó khăn, và cả nỗi buồn, sự hụt hẫng khi nghĩ con không cần mẹ nữa. Bốn năm, mẹ nhận ra sự ích kỷ của mình khi từng ước rằng con mẹ hãy khóc, để một lúc nào đó con nhớ đến một bờ vai quen thuộc là mẹ.

Giờ đây, mẹ hạnh phúc chiêm ngưỡng thành công của con gái. Con chững chạc trong bộ lễ phục cử nhân. Mẹ biết con thất vọng thế nào khi nhận được thông báo phụ huynh không được ngồi trong khán phòng. Hội trường quá nhỏ, chỉ đủ dành cho những sinh viên tốt nghiệp. Nhưng con biết không, cũng có những ông bố, bà mẹ đang nhìn con mình qua tấm cửa. Cũng như mẹ, họ không thể thấy trọn vẹn hình ảnh con mình bước lên khán đài, nhưng nhìn nụ cười mãn nguyện hiện trên môi mọi người, mẹ biết rằng dù ở bên ngoài mẹ vẫn không hề cô đơn.

Hãy để hôm nay là một ngày trọn vẹn dành cho con. Những bó hoa của bạn bè, những lời chúc mừng và cả những giọt nước mắt… con hãy đón nhận nó như là thành quả bốn năm miệt mài đèn sách, thành quả cho những nỗ lực chinh phục thử thách, trải nghiệm cuộc sống. Tim mẹ như vỡ òa khi con bước ra khỏi khán phòng vội vàng tìm mẹ, và mẹ biết rằng, dù bốn năm hay bao lâu chăng nữa, người đầu tiên con muốn tìm về trong khoảnh khắc hạnh phúc vẫn là mẹ, và mẹ vẫn luôn theo sát bước chân con…

Thu Hương

 

Tags:

Bài viết khác

Tản văn: Kỷ niệm vùng quê mùa lũ

Mùa lũ. Đó là những ngày nằm cuộn mình trong chăn chiếu, nghe mưa dầm dề cả ngày mà không biết chán. Má biểu:"Trời ni không có đi chợ được, đợi ba mày bắt cá về nấu".

Truyện ngắn: Một buổi thi

Thùng!... Thùng!... Thùng!... Tiếng trống trường báo hiệu giờ thi bắt đầu. Cô Hồng cầm đề thi lần lượt đi phát cho các bàn rồi chậm rãi đọc lại một lượt cho các thí sinh soát lại. Những cái đầu cúi gầm xuống mặt bàn, tiếng thở phào nhẹ nhõm xen lẫn tiếng chặc lưỡi đầy vẻ lo âu… Phòng thi bỗng chốc xôn xao hẳn lên rồi trở lại cái không khí im ắng ban đầu của nó. Cô Hồng quan sát Linh khá lâu, bất giác cô nhớ lại thời học sinh của mình…

Câu chuyện gia đình: Khi vợ hơn chồng

Từ xưa đến nay, mọi người vẫn quan niệm: “Người đàn ông là trụ cột trong gia đình”. Đàn ông là chỗ dựa của phụ nữ. Chính vì vậy mà quyền “lãnh đạo”, “chỉ huy” bao giờ cũng thuộc về các ông chồng. Ngày nay, cùng với sự tiến bộ của xã hội, thực hiện quyền bình đẳng nam nữ nên nhiều chị em đã vươn lên giữ các vai trò địa vị quan trọng của xã hội, làm chủ gia đình và thành đạt trong việc tiếp thị tri thức khoa học kỹ thuật, nên nhiều chị hơn hẳn các đức ông chồng.

Truyện ngắn: Đừng đùa cợt với tình yêu

20 tuổi, tôi đẹp rực rỡ như một bông hoa mới nở và nổi bật lên giữa đám bạn bè cùng trang lứa. Như biết bao cô gái đến tuổi trăng tròn, tôi có khá nhiều chàng trai theo đuổi. Có thể nói, nếu muốn, chỉ cần tôi gật đầu một cái là có ngay các chàng “vệ sĩ” tự nguyện, “lái xe” miễn phí theo tôi đi bất cứ chỗ nào.

Tản văn: Đi tìm một nửa của mình

Hoa sữa. Kỉ niệm đẹp nhất của cô về anh, về một thời ngây dại thủa mối tình đầu. Nhớ cái buổi anh giấu nhành hoa sữa trong túi áo mang ra tặng cô làm cô mê mẩn đến tận bây giờ.

Truyện ngắn: Ký ức mùa xuân

Tôi quen anh vào một ngày giáp Tết trong đám cưới của một người quen. Anh cao to, khoẻ mạnh, rắn rỏi và không có điều gì ấn tượng ngoài đôi mắt tinh nghịch, thế nhưng lại cuốn hút tôi ngay từ cái nhìn đầu tiên.

Câu chuyện gia đình: Tình yêu đến muộn

Ngày nay, có rất nhiều người mặc dù tuổi tác khá cao song vẫn chưa có điều kiện để lập gia đình. Mỗi người có thể có một nguyên nhân khác nhau, song dễ thấy ở họ có một điểm chung là: kín đáo, ít cởi mở, ngại quan hệ giao tiếp và tuổi càng cao, họ càng ngại luôn cả chuyện lập gia đình…

Truyện ngắn: Nơi ấy, một mùa xuân đi qua

Nhập ngũ, sau ba tháng huấn luyện tân binh, học điều lệnh nội vụ, đội ngũ và bắn đạn thật xong bài một, tôi được điều về tiểu đoàn công binh huấn luyện kỹ thuật binh chủng, để chuẩn bị tăng cường lực lượng cho biên giới Tây Nam...
Top