banner 728x90

Tạp văn: Biển trong tôi

18/04/2025 Lượt xem: 2548

Có nhiều thứ để nghiện ở trên đời này lắm. Nào là cà phê, internet, facebook, sách và nhiều loại nghiện khác. Nhưng tôi lại… nghiện biển.

Mấy chục năm trước, khi còn là cô gái tuổi đôi mươi, thấy nhiều người mới sớm tinh mơ đã ra biển tập thể dục, đi bộ, bơi, tôi thắc mắc: “Biển thì có gì mà phải đam mê đến vậy. Ở nhà ngủ cho sướng, dậy sớm làm chi cho mệt”. Hồi ấy, ba má tôi 4 giờ sáng đã cùng nhau đi bộ ra biển, tôi cản: “Ba má lên sân thượng nhà mình tập thể dục không hơn à. Đi sớm thế này cảm lạnh đấy”. Cản hoài nhưng ông bà không chịu. Các cụ đi biển được hơn chục năm, đến lúc chân đau không đi được mới thôi.

Rồi một hôm, chồng tôi rủ: “Sáng mai vợ chồng mình đi bộ ra biển nhé. Buổi sáng hít thở không khí biển chắc khoan khoái lắm”. Tôi lưỡng lự một hồi rồi đồng ý. Kể từ hôm ấy, biển đã “hút” chúng tôi đến mức ngày nào không ra biển là trong người cảm thấy thiếu thiếu một cái gì đó.

Sáng sớm, khi những ngọn đèn đường chưa tắt, chúng tôi đã có ở biển. Vào mùa xuân và hè, sáng sớm khi mặt trời chưa ló dạng, mặt biển bằng phẳng như mặt nước hồ. Những con sóng còn ngủ yên. Không gian tĩnh lặng, chỉ có những cơn gió nhẹ thoảng qua. Nhìn khung cảnh ấy, chẳng thể nào ngồi yên trên bờ, chúng tôi khoác vào người chiếc phao rồi cùng nhảy xuống biển. Ngậm vào miệng ngụm nước biển mằn mặn, áp mặt xuống nước, rồi bơi. Nước mát vờn cơ thể thật tuyệt!

Đến khi trời chuyển mùa, những cơn mưa ập đến, biển bắt đầu nổi sóng. Có những hôm nghe dự báo thời tiết, ngày hôm sau biển động, tưởng không thể tắm được, vậy mà khi thức dậy, chúng tôi vẫn ra biển và… tắm. Nói là tắm nhưng thực ra chỉ đứng ở mép nước, đợi con sóng chồm vào là thả người cho trôi theo làn nước; hoặc hụp dưới sóng, khi nước rút ra là nhoi mặt lên. Dịp cuối năm, trời se lạnh, có những hôm trời mưa tầm tã, ra biển vẫn thấy có nhiều người. Các anh, các chị thường nói với nhau rằng: “Mình là tín đồ của biển”.

Đến bây giờ tôi đã lý giải được điều mình thắc mắc trước đây “Biển có gì mà hấp dẫn đến vậy”. Đơn giản lắm! Bạn có thể đắm mình trước không gian vô tận của biển; thoải mái hít hà vị mặn mòi của muối biển; có thể thả mình, ngửa mặt lên trời thư giãn cùng những con sóng và ngân nga bài “Biển hát chiều nay”với câu hát “Chân trời rất xanh gọi nắng xôn xao”…

Võ Thị Mai

 

Tags:

Bài viết khác

Truyện ngắn: Bó hoa thạch thảo

Chuyến công tác kết thúc sớm hơn dự định hai ngày, chị về nhà mà không gọi điện báo trước. Cửa khóa im ỉm, giờ này chắc anh đang ở bệnh viện, bé Thảo chơi bên nhà bà ngoại. Chị nhẹ nhàng mở cửa bước vào. Thấy nhà cửa gọn gàng, sạch sẽ chị thở phào nhẹ nhõm.

Tạp văn: Mẹ sẽ về quê

Chiều nay, mẹ gọi điện giục con đặt vé máy bay cho mẹ về quê. Nghe giọng mẹ có vẻ buồn, con cảm thấy bất an nên đánh liều hỏi: “Có đặt vé khứ hồi không hả mẹ?”. Mẹ im lặng không trả lời.

Truyện ngắn: Nhặt của rơi

Tiếng reo của nó làm tôi run bắn người. Ông bà kia cũng phát hiện thấy nó. Thằng Hòa lùi lại định chạy nhưng không kịp. Ông kia mừng rỡ lao vào ôm chầm lấy nó cười tít. Tôi nhìn dưới chân ông bà kia: chiếc thúng và bao tải rách vẫn còn nguyên. Trên thúng là chiếc mẹt bày hương, hoa, tiền vàng mã… Có lẽ ông ta đang xếp dở những tập tiền vàng âm phủ cho vào bao tải rách để dọn hàng về...

Câu chuyện gia đình: “Bài học chốn nhà hàng”

Cũng như mọi lần, Hùng phóng chiếc xe Mercedes bóng loáng phanh két trước cổng nhà hàng Tuyết Nhung. Chẳng cần khóa xe, anh giao chìa khóa cho nhân viên bảo vệ rồi chọn một chiếc bàn kín đáo nằm sâu bên trong để ngồi. Phong cách “ga lăng” của anh làm cho nhiều em tiếp viên ở đây phải “nể” và muốn gần gũi…. Dù mới chỉ đến đây vài lần, nhưng chủ quán hiểu rất rõ tính tình của anh, liền nháy mắt ra hiệu cho Thủy, (một tiếp viên xinh đẹp) ra tiếp.

Truyện ngắn: Hạnh phúc của mẹ

Đứng bên ngoài khán phòng mà tim mẹ đập liên hồi, cố lắng nghe tên con gái mẹ được xướng lên thật dõng dạc, tưởng tượng cảnh con từng bước chạm vào chiếc bục trao bằng cử nhân. Có lẽ do mẹ đã mơ về ngày hôm nay quá nhiều, nên dù chỉ được nhìn con qua tấm kính mờ trên cánh cửa, nhưng những hình ảnh của con trong khoảnh khắc ấy vẫn hiện rõ mồn một trong tâm trí mẹ.

Tản văn: Kỷ niệm vùng quê mùa lũ

Mùa lũ. Đó là những ngày nằm cuộn mình trong chăn chiếu, nghe mưa dầm dề cả ngày mà không biết chán. Má biểu:"Trời ni không có đi chợ được, đợi ba mày bắt cá về nấu".

Truyện ngắn: Một buổi thi

Thùng!... Thùng!... Thùng!... Tiếng trống trường báo hiệu giờ thi bắt đầu. Cô Hồng cầm đề thi lần lượt đi phát cho các bàn rồi chậm rãi đọc lại một lượt cho các thí sinh soát lại. Những cái đầu cúi gầm xuống mặt bàn, tiếng thở phào nhẹ nhõm xen lẫn tiếng chặc lưỡi đầy vẻ lo âu… Phòng thi bỗng chốc xôn xao hẳn lên rồi trở lại cái không khí im ắng ban đầu của nó. Cô Hồng quan sát Linh khá lâu, bất giác cô nhớ lại thời học sinh của mình…

Câu chuyện gia đình: Khi vợ hơn chồng

Từ xưa đến nay, mọi người vẫn quan niệm: “Người đàn ông là trụ cột trong gia đình”. Đàn ông là chỗ dựa của phụ nữ. Chính vì vậy mà quyền “lãnh đạo”, “chỉ huy” bao giờ cũng thuộc về các ông chồng. Ngày nay, cùng với sự tiến bộ của xã hội, thực hiện quyền bình đẳng nam nữ nên nhiều chị em đã vươn lên giữ các vai trò địa vị quan trọng của xã hội, làm chủ gia đình và thành đạt trong việc tiếp thị tri thức khoa học kỹ thuật, nên nhiều chị hơn hẳn các đức ông chồng.
Top