banner 728x90

Tản văn: Gánh hàng rong của mẹ

25/05/2025 Lượt xem: 2362

Nghỉ hè, tôi có dịp đi thăm người bạn ở miền Tây. Hình ảnh những chiếc xuồng ba lá, những cô gái giản dị trong chiếc áo bà ba làm tôi thích thú. Nhưng điều lôi cuốn tôi nhất vẫn là những món ăn đậm chất Nam Bộ.

Đang cùng bạn bè thưởng thức hương vị ẩm thực ở xứ bạn, bất chợt có cụ già gánh bánh bèo ngang qua, tiếng rao có phần da diết, có chút khắc khoải lạ thường. Gánh bánh bèo của cụ làm tôi nhớ về mẹ. Bởi trước kia, mẹ tôi vừa làm đồng áng, vừa tảo tần buôn bán ngược xuôi để kiếm tiền trang trải cuộc sống gia đình, trong đó có nghề bán bánh bèo.

Bánh bèo dân dã có mặt ở khắp cả ba miền Bắc - Trung - Nam, chỉ khác nhau ở cách chế biến nhân bánh phù hợp với khẩu vị của từng vùng. Nhà tôi ở vùng ven của phố cổ, khi còn nhỏ, tôi hay đạp xe lên phố chơi. Và trên con phố nhỏ, ngoài gánh hàng của mẹ tôi, còn có những người mẹ, người chị khác đang mưu sinh với gánh hàng rong của mình. Họ đều quang gánh nhỏ trên vai, hoặc chiếc thúng nhỏ cắp ngang hông vừa đi vừa rao. Tiếng rao của họ làm thổn thức cả những người sống xa quê. Những chiếc bánh bèo nhỏ nhắn, xinh xắn được xếp ngay ngắn trong thúng. Bên cạnh đó là những lọ gia vị, nồi nhân nhỏ nhắn.

Tôi thường cùng mẹ làm bánh bèo vào những chiều nghỉ học. Mẹ tôi thường chọn những loại gạo ngon, thơm để làm bánh. Gạo được vo sạch, ngâm nước trong nhiều giờ, rồi đem đi xay thành bột mịn, pha nước để bột lỏng nhưng vẫn giữ độ dẻo nhất định. Mẹ tôi bắt đầu chế bột vào từng chiếc chén nhỏ và đem hấp. Sau khi hấp bánh chín, tôi bắt đầu làm nhân bánh gồm mỡ hành, tôm luộc chín, bóc vỏ giã nhuyễn, sau đó cho vào chảo đảo đều đến khi tôm mịn, cháy vàng là được; thịt heo mỡ thì thái nhỏ hình hạt lựu, sau đó rán cho chín giòn. Nước mắm cũng là một trong những loại gia vị cần thiết khi ăn bánh bèo. Một chút đường, vài lát ớt chỉ thiên là có chén mắm ngọt, cay. Bánh bèo chín, đổ ít tôm cháy, thịt heo rán cùng một ít hành phi, chan mắm là có món bánh bèo hấp dẫn. Màu trắng của bột gạo, màu vàng của tôm cháy, thịt rán, màu xanh của lá hành và màu đỏ của ớt chín đã tạo nên món bánh bèo dân dã mà đậm đà hơn bao giờ hết.

Có những ngày mưa dầm dề, mẹ tôi thường làm bánh bèo cho cả nhà ăn. Rồi hàng xóm, trong những ngày mưa bão, cũng kéo sang nhà tôi mua bánh, mẹ vừa bán vừa cho để cùng nhau đùm bọc qua từng cơn bão, lũ đổ về. Rồi cũng nhờ gánh bánh bèo của mẹ mà chúng tôi nên người, học hành đến nơi đến chốn và có việc làm ổn định.

Bây giờ tuổi mẹ đã lớn, không còn đủ sức bôn ba trên từng con phố để buôn bán, nhưng đôi quang gánh ngày nào được mẹ cất gọn gàng nơi xó bếp. Điều đó như nhắc nhở chúng tôi về một thời khốn khó của gia đình và biết trân trọng những gì mình đang có.

Mấy bận ra Bắc vào Nam, thỉnh thoảng tôi vẫn gặp những gánh bánh bèo, gánh hàng rong trên từng đôi vai nhỏ bé của những người phụ nữ. Và rồi thầm nhủ rằng, có biết bao đứa con sẽ được lớn lên, trưởng thành từ đôi quang gánh nhọc nhằn ấy.

Hương Lan

 

 

 

 

 

Tags:

Bài viết khác

Câu chuyện gia đình: Quên đi bệnh tật, ưu phiền

Câu chuyện trên khoang tàu hôm ấy ngẫu nhiên lại trĩu nặng nỗi lo về bệnh tật. 4 hành khách - 4 bệnh nhân mới bước ra từ các bệnh viện khác nhau ở thành phố đầy bụi bặm, xô bồ, lúc mưa lúc nắng. Một đôi vợ chồng già với những căn bệnh của người già xuống ga Quảng Ngãi. Một chị trung niên xuống ga Đà Nẵng mới lặn lội vào tận Sài Gòn chữa bệnh. Và tôi, cô gái trẻ hơn đôi chút nhưng cũng suy nghĩ rất nhiều trong hơn 7 tiếng trên tàu.

Tản văn: Mùa hè xa vắng

Sau chừng ly, tôi nhìn ra hồ. Nghe gió bời bời. Cảm giác xót xa quá đỗi. Những thân sen khô rã rời. Chắc chắn không phải là chống chọi với gió, không phải chống chọi với già nua. Cũng không hẳn là cam chịu.

Phân tích truyện ngắn “Ông tôi” của tác giả Đào Quốc Thịnh

Đề luyện thi số 1: Em hãy phân tích truyện ngắn “Ông tôi” của nhà văn Đào Quốc Thịnh?

Tản văn: “Thằng Bờm có cái quạt mo”

Trước sân nhà tôi có cây cau. Cây không cho bóng mát, trái cau trẻ nhỏ không ăn được... nên mấy chị em không hào hứng với cây cau trước cửa. Có lần, chị tôi đem về cây si, xin mẹ trồng trước ngõ cho mát. Mẹ tôi không chịu, bảo đó là cây cau bà nội trồng.

Tản văn: Nơi lưu giữ kỷ niệm đầu đời

Ngôi nhà của ngày xưa không còn nữa. Nó đã cũ và được cha thay thế bằng ngôi nhà mới. Cũng lâu lắm rồi từ ngày lớn lên, tôi không còn gặp lại ngôi nhà của tuổi thơ. Nhưng bóng dáng ngôi nhà của một thời thơ bé vẫn in đậm trong tôi, đẹp lung linh như những miền ký ức, vẫn vẹn tròn trong nỗi nhớ khôn nguôi...

Phân tích truyện ngắn Quê hương của tác giả Đào Quốc Thịnh

Đề thi học sinh giỏi môn Ngữ văn lớp 9: Em hãy phân tích truyện ngắn “Quê hương” của nhà văn Đào Quốc Thịnh? Quê hương luôn là chủ đề khơi nguồn cảm hứng cho nhiều tác giả. Với tác phẩm “Quê hương”, nhà văn Đào Quốc Thịnh đã cho ra đời một truyện ngắn hay, đóng góp vào kho tàng văn học Việt Nam, một tác phẩm nhân văn sâu sắc, gây xúc động lòng người.

Truyện ngắn: Nỗi buồn chợt tan

Mẹ mất khi chị 15 tuổi, cha mất sức lao động, bốn đứa em đang tuổi ăn tuổi lớn. Gánh nặng áo cơm gia đình, chị phải nghỉ học. Thời gian thấm thoát... Đã hai mươi lần giỗ mẹ. Các em giờ đứa có gia đình, đứa học đại học. Đôi khi chị nhìn ra ngõ, thấy mùa xuân đi qua không trở lại.

Cái ao nhà và ký ức tuổi thơ

Nhà tôi có một cái ao nhỏ, một bên là khoảnh vườn nhỏ mẹ trồng đủ loại cây rau quả, bên kia là con đường quanh co dẫn đến cái cổng tre. Những trưa hè, mẹ dẫn tôi ra ngồi bên cạnh bờ ao dưới bóng cây dừa. Trong khi mẹ tranh thủ đan giỏ làn thì tôi thơ thẩn ngắm mây trời. Mặt ao an nhiên thả vào không khí những luồng hơi nước làm dịu đi cái hầm hập nóng của trưa hè. Tôi nhúng đôi chân xuống làn nước xanh màu rêu rồi khua bì bõm...
Top