banner 728x90

Câu chuyện gia đình: Con cá bắt trượt

23/09/2025 Lượt xem: 2346

         Các bạn nam nữ thanh niên trước khi bước vào hôn nhân ít nhiều cũng đã trải qua một vài mối tình hay ít ra cũng đã từng “để ý” hoặc “thầm yêu trộm nhớ” một vài người.

        Khi có gia đình, có người đã nhanh chóng quên đi và coi đó như là một kỷ niệm hoặc đó là một lần vấp ngã, để rồi dồn sức vun đắp cho hạnh phúc hiện tại của họ. Song cũng có không ít người đã mang nặng những ảo tưởng, coi đó là “đỉnh cao” của tình yêu.

Chính điều đó đã làm ảnh hưởng rất lớn đến cuộc sống và hạnh phúc hiện tại của gia đình họ, đôi khi còn là nguyên nhân dẫn đến tan vỡ hạnh phúc. Xin được nêu một vài trường hợp:

        Chị H. và anh D. yêu nhau từ hồi còn là sinh viên năm thứ nhất đại học. Mối tình của họ đẹp và thơ mộng kéo dài suốt 5 năm học. Ra trường, do cả hai đều không xin được việc làm ở TP Hồ Chí Minh nên họ phải chia tay nhau, mỗi người trở về quê hương của mình. Sau nhiều năm bặt tin, tình cờ mới đây họ đã cùng đưa cả gia đình vào công tác và sinh sống ở thành phố Vũng Tàu.

         Những kỷ niệm cũ nảy sinh với những cuộc hẹn hò, gặp gỡ….và thế là giông tố ập xuống gia đình họ. Sau nhiều lần thấy anh D. đi làm về muộn, chị A (vợ anh) đã bí mật theo dõi và phát hiện thấy chồng mình thường xuyên cùng chị H. tâm sự ở quán cà phê. Lập tức chị A. làm ầm lên và viết đơn khiếu kiện đến cơ quan chị H. Chuyện đến tai anh Q (chồng chị H) và thế là dù không bắt được vợ mình quan hệ bất chính, anh Q. vẫn kiên quyết đòi ly hôn bởi anh cho rằng; Nếu quan hệ đàng hoàng sao không mời về nhà nói chuyện?! Chỉ vì những kỷ niệm xưa mà hạnh phúc của cả hai gia đình chị H. và anh D. đang đứng bên bờ vực của sự đổ vỡ.

         Trường hợp của chị M. và anh K. khác hơn, chị  M. và anh K. cùng học với nhau năm lớp 12 ở phổ thông trung học. Ở tuổi học trò, ngoài mấy lần rủ nhau đi ăn chè và có lần anh K. cầm tay chị  M. khi ngồi chơi với nhau bên bờ biển thì không có gì khác hơn.

         Sau đó K. đi lao động ở nước ngoài và họ cũng không liên lạc thư từ qua lại với nhau. Thế nhưng chị M. đã tự ngộ nhận cho đó là mối tình đầu của chị và bị ám ảnh suốt nhiều năm liền khiến cho chị đã khước từ những lời tỏ tình của nhiều chàng trai khác muốn đến với chị.

        Chỉ đến khi biết tin K. đã lấy vợ và ở lại nước ngoài, chị M. mới quyết định nhận lời lấy anh T (kỹ sư cùng cơ quan).

        Cứ tưởng thế là xong và sẽ chẳng có gì đáng nói nếu như chị M. không thường xuyên lấy K. ra làm “người mẫu” để so sánh và tệ hại hơn là để “lên lớp” với anh T.

        Đã có lần do quá bực bội, anh T. đã nổi nóng quát chị rằng: “Thằng K. là thằng nào mà cô cứ cho nó là nhất. Sao cô không lấy thằng xuất khẩu lao động đó đi..”.

       Cứ tưởng thế là chị M. im, nào ngờ chị lại lớn tiếng biện bạch: “Đấy là do anh ấy không có điều kiện học lên nữa thôi, chứ nếu được học hành tử tế như anh, lại không giỏi hơn anh chứ à..”

       Những cuộc khẩu chiến như thế khiến anh T. không chịu nổi buộc phải làm đơn ly hôn …

      Ở trường hợp khác, chị L. yêu anh B, nhưng chỉ một thời gian ngắn anh B đã bỏ chị để chạy theo một người phụ nữ khác nhan sắc hơn. Chị L. rất đau khổ và một thời gian sau chị may mắn gặp anh P rất tốt bụng, nghề nghiệp ổn định và có vị thế xã hội và họ nhanh chóng kết hôn.

      Cứ tưởng chị hạnh phúc, nào ngờ những người bạn gái thân thiết xung quanh chị đã phải giật mình hốt hoảng khi nghe chị tâm sự: “Mặc dù vẫn biết B. là kẻ phụ bạc và anh P.chồng mình là người rất tốt, rất yêu thương mình, nhưng không hiểu sao nằm bên cạnh chồng mà mình vẫn cứ nhớ tới B…”

      Trên đây chỉ là 3 ví dụ trong hàng trăm ngàn trường hợp xảy ra tương tự. Dân gian có câu “Con cá bắt trượt là con cá to” quả đúng như vậy. Những cái tuột khỏi tay thì người ta mới tiếc, còn những cái hiện đang có, dù rất quý giá người ta cũng không thấy hết giá trị của nó và không biết giữ gìn. Đó chính là bi kịch gia đình./.

Đào Quốc Thịnh

 

Tags:

Bài viết khác

Truyện ngắn: Hãy đợi em

Vẫn như mọi ngày, đúng 5 giờ sáng cô lại mở cửa hàng. Nhanh nhẹn bê từng chậu hoa đặt trước cửa, cô thở phào, ánh mắt tràn ngập yêu thương.

Truyện ngắn: Bó hoa thạch thảo

Chuyến công tác kết thúc sớm hơn dự định hai ngày, chị về nhà mà không gọi điện báo trước. Cửa khóa im ỉm, giờ này chắc anh đang ở bệnh viện, bé Thảo chơi bên nhà bà ngoại. Chị nhẹ nhàng mở cửa bước vào. Thấy nhà cửa gọn gàng, sạch sẽ chị thở phào nhẹ nhõm.

Tạp văn: Mẹ sẽ về quê

Chiều nay, mẹ gọi điện giục con đặt vé máy bay cho mẹ về quê. Nghe giọng mẹ có vẻ buồn, con cảm thấy bất an nên đánh liều hỏi: “Có đặt vé khứ hồi không hả mẹ?”. Mẹ im lặng không trả lời.

Truyện ngắn: Nhặt của rơi

Tiếng reo của nó làm tôi run bắn người. Ông bà kia cũng phát hiện thấy nó. Thằng Hòa lùi lại định chạy nhưng không kịp. Ông kia mừng rỡ lao vào ôm chầm lấy nó cười tít. Tôi nhìn dưới chân ông bà kia: chiếc thúng và bao tải rách vẫn còn nguyên. Trên thúng là chiếc mẹt bày hương, hoa, tiền vàng mã… Có lẽ ông ta đang xếp dở những tập tiền vàng âm phủ cho vào bao tải rách để dọn hàng về...

Câu chuyện gia đình: “Bài học chốn nhà hàng”

Cũng như mọi lần, Hùng phóng chiếc xe Mercedes bóng loáng phanh két trước cổng nhà hàng Tuyết Nhung. Chẳng cần khóa xe, anh giao chìa khóa cho nhân viên bảo vệ rồi chọn một chiếc bàn kín đáo nằm sâu bên trong để ngồi. Phong cách “ga lăng” của anh làm cho nhiều em tiếp viên ở đây phải “nể” và muốn gần gũi…. Dù mới chỉ đến đây vài lần, nhưng chủ quán hiểu rất rõ tính tình của anh, liền nháy mắt ra hiệu cho Thủy, (một tiếp viên xinh đẹp) ra tiếp.

Truyện ngắn: Hạnh phúc của mẹ

Đứng bên ngoài khán phòng mà tim mẹ đập liên hồi, cố lắng nghe tên con gái mẹ được xướng lên thật dõng dạc, tưởng tượng cảnh con từng bước chạm vào chiếc bục trao bằng cử nhân. Có lẽ do mẹ đã mơ về ngày hôm nay quá nhiều, nên dù chỉ được nhìn con qua tấm kính mờ trên cánh cửa, nhưng những hình ảnh của con trong khoảnh khắc ấy vẫn hiện rõ mồn một trong tâm trí mẹ.

Tản văn: Kỷ niệm vùng quê mùa lũ

Mùa lũ. Đó là những ngày nằm cuộn mình trong chăn chiếu, nghe mưa dầm dề cả ngày mà không biết chán. Má biểu:"Trời ni không có đi chợ được, đợi ba mày bắt cá về nấu".

Truyện ngắn: Một buổi thi

Thùng!... Thùng!... Thùng!... Tiếng trống trường báo hiệu giờ thi bắt đầu. Cô Hồng cầm đề thi lần lượt đi phát cho các bàn rồi chậm rãi đọc lại một lượt cho các thí sinh soát lại. Những cái đầu cúi gầm xuống mặt bàn, tiếng thở phào nhẹ nhõm xen lẫn tiếng chặc lưỡi đầy vẻ lo âu… Phòng thi bỗng chốc xôn xao hẳn lên rồi trở lại cái không khí im ắng ban đầu của nó. Cô Hồng quan sát Linh khá lâu, bất giác cô nhớ lại thời học sinh của mình…
Top