banner 728x90

Câu chuyện gia đình: Cô gái …” qua đường”

24/12/2025 Lượt xem: 2357

        Hết giờ làm việc, trên đường đạp xe về nhà, Hùng bỗng nhìn thấy bên đường, một cô bé vừa đi vừa khóc thút thít, mắt đỏ hoe. Vốn là một chàng trai giàu lòng thương người, anh quay xe lại , đến gần an ủi và ngỏ ý giúp đỡ cô bé. Cô bé nhìn anh tin cậy, rồi không một chút đắn đo, cô đồng ý để anh chở cô về nhà. Cô bé đó tên là Hồng, học sinh lớp 12. Bố mẹ Hồng mất sớm, chỉ có hai anh em ở với nhau. Anh trai của Hồng bị bệnh phải nằm viện điều trị. Nhà hết tiền. Cô đã phải nghỉ học, đi tìm việc làm thêm, nhưng chưa tìm được. Và đang lúc thất vọng, cô đã gặp Hùng. Biết chuyện, Hùng đã vội vã về nhà lấy số tiền mà anh đã dành dụm được bấy lâu nay mang đến cho Hồng. Anh động viên Hồng tiếp tục đi học. Vài tuần sau anh trai của Hồng cũng khỏi bệnh và khó khăn của gia đình Hồng cũng qua đi. Từ đó, anh trai Hồng và Hùng trở thành bạn thân của nhau. Hùng còn đăng ký với công ty làm thêm giờ để có thêm tiền mua sách vở và phụ giúp anh trai Hồng đóng tiền học cho Hồng. Bù lại, Hồng cũng không phụ công anh. Năm đó cô đậu tốt nghiệp loại khá và tiếp theo là thi đỗ vào đại học kinh tế. Cuối mùa hè năm đó, khi những cánh hoa phượng đỏ ối rơi đầy trên mặt đất thì cũng là lúc cô đã nắm chặt tay anh nói lời yêu. Mối tình đầu của họ cháy đỏ màu hoa phượng…

        5 năm đại học với biết bao khó khăn chồng chất: tiền ăn, tiền học, tiền mua sách vở, tiền nhà trọ v.v.. Có giai đoạn anh trai Hồng phải nghỉ việc ở nhà vì công ty thiếu việc làm, việc học của Hồng tưởng chừng phải bỏ dở dang nếu như không có Hùng phụ giúp cho Hồng. Những năm tháng gian khổ đó, họ luôn có nhau, gắn bó bên nhau và tình yêu của họ tưởng như không gì chia cắt nổi…

        Nhưng, khi đã tốt nghiệp ra trường, nhờ có học lực khá và nhan sắc cũng thuộc loại “dễ coi” nên Hồng đã xin được việc làm ở một công ty liên doanh với nước ngoài. Trong môi trường mới, cô đã mau chóng hòa nhập, thích nghi với cuộc sống ở thành phố. Khi những buổi dạ hội, những bữa tiệc sang trọng của bạn bè mời mừng sinh nhật được tổ chức ở khách sạn, nhà hàng cuốn hút cô, thì những buổi về thăm Hùng cũng thưa dần.

       Tiếp xúc với những chàng trai ở thành phố, biết cách ăn chơi, Hồng thấy cũng hấp dẫn và thú vị. Hình ảnh về Hùng – một anh công nhân suốt ngày với bộ quần áo bảo hộ lấm lem dầu mỡ, vụng về, thô cứng đã trở nên xa lạ và mờ nhạt dần trong suy nghĩ của cô. Một lần, nóng ruột vì thấy lâu Hồng không về thăm, sợ cô bị bệnh không có người chăm sóc, nên giữa giờ làm anh xin nghỉ và không kịp thay quần áo, Hùng vội vã ra bến xe về thành phố thăm Hồng. Vừa thoáng thấy bóng anh trước cổng công ty, cô đã nhăn mặt kéo vội anh đến một quán giải khát cách xa nơi làm việc, rồi nói giọng trách móc:

        - Công ty em toàn người có học, lại con nhà giàu. Anh ăn mặc thế này đến, người ta khinh cho đấy !

        Hùng cười xòa, dễ dãi và bảo:

        - Kệ họ, chỉ cần em không khinh anh là được.

        Hồng giãy nảy lên:

        - Không được! Họ khinh cả em nữa đấy.

         Bất chợt cô nhìn thấy gói đường và mấy quả chanh mà Hùng mang lên cho cô thì cô cười ngất:

        - Ông ngố ạ ! Mang mấy cái thứ này về nhà mà uống đỡ đi, ở đây người ta quen dùng nước đóng hộp cơ. Nhìn thấy mình uống nước chanh đường họ cười cho đấy…

        Chiều lòng người yêu, anh vui vẻ cầm về mà không hề nghĩ rằng những món quà nhỏ bé thấm ướt mồ hôi của anh đã không còn giá trị như trước đây nữa. Ngày càng có nhiều chàng trai săn đón cô và tặng cô những món quà đắt tiền mà một công nhân lao động như anh không thể nào mua nổi.

         Hai năm trôi qua. Khi mùa hè năm đó đã gần kết thúc, Hùng vẫn không thấy Hồng về thăm anh. Linh tính mách bảo điều không lành, anh quyết định lên thành phố thăm cô. Đến cổng công ty, anh không vào ngay mà ngồi chờ cô ở quán nước đối diện bên đường, đợi hết giờ làm việc. Và rồi anh được chứng kiến điều mà anh đã suy đoán: Anh nhìn thấy cô ngồi sau xe máy vòng tay ôm eo một thanh niên, miệng cười tươi, khuôn mặt cô tràn đầy hạnh phúc. Hình như họ mới đi đâu xa về. Đợi cho chàng trai trẻ kia quay xe đi khuất, anh mới bước lại gần cô khẽ chào. Một phút bối rối rồi cô cũng trấn tĩnh được lại ngay, bình thản trả lời anh:

        Em có lỗi với anh. Lẽ ra em phải nói với anh điều này sớm hơn. Người chở em vừa rồi là chồng sắp cưới của em đó. Chúng em dự định tháng sau sẽ tổ chức lễ cưới. Cám ơn anh đã giúp em rất nhiều trong suốt những năm qua. Em yêu anh nhưng… em sợ cảnh nghèo. Mong anh thông cảm và tha lỗi cho em. Mong anh đừng làm phiền đến cuộc sống của em, có dịp em sẽ trả lại anh tiền…

        Hùng không muốn nghe nữa. Anh bước vội ra bến xe trở về nhà. Trước mắt anh, lại hiện ra hình ảnh cô học sinh lớp 12 gầy gò, ốm yếu, đang khóc đi bên đường…

        Kể lại câu chuyện này, lòng tôi vẫn thấy nhói đau. Nghĩ đến nhân quả ở đời, tôi lại muốn nói với các bạn rằng: “Cuộc sống như cô gái kia chắc gì không còn gặp hoạn nạn. Và lúc đó… liệu cô có còn gặp được những chàng trai tốt bụng và giàu lòng nhân ái như Hùng nữa không?!” ./.

Đào Quốc Thịnh

 

 

Tags:

Bài viết khác

Tạp văn: Ngày cuối tuần của mẹ

Đêm thứ bảy, trằn trọc mãi không ngủ được, mẹ cứ ngồi dậy rồi nằm xuống, hết trầm ngâm nghĩ ngợi rồi lại lẩm nhẩm gì đó. Ngắm mẹ hồi lâu, tôi bật cười với những cử chỉ của mẹ. Khuôn mặt lạnh lùng, nghiêm nghị thường ngày, giờ nhường chỗ cái vẻ trẻ con muốn làm điều gì đó nhưng cứ phân vân.

Câu chuyện gia đình: Mái tóc đen ngày ấy không còn

Về nhà sau chuyến công tác dài ngày, anh sững sờ khi nhìn thấy vợ lúi húi nấu ăn trong bếp. Vẫn dáng người nhỏ nhắn ấy nhưng sao anh cứ ngỡ đó không phải vợ mình.

Truyện ngắn: Giếng nước tuổi thơ

Bà ngoại mất, các cậu đi làm ăn xa, mình dì Bảy coi sóc nhà thờ họ và cả khu vườn rộng. Vào thời điểm con đường trước ngõ sắp được mở rộng và trải nhựa, đất đai bên đường lên giá vùn vụt, gia tộc quyết định bán một phần khu vườn để lấy tiền tu sửa nhà thờ.

Câu chuyện gia đình: Yêu sớm

Một thực trạng hiện nay cho thấy, ngày càng có nhiều trẻ em ở lứa tuổi vị thành niên bước vào yêu đương. Nếu như trước đây hiện tượng này chỉ ở mức bí mật, lén lút, thì nay có chiều hướng công khai. Nhiều trường hợp xảy ra đối với cả những em học sinh cấp 2 dẫn đến hậu quả khôn lường.

Truyện ngắn: Bức thư viết muộn nhân ngày của mẹ

Ngày chủ nhật thứ nhì của tháng 5, con mở lịch xem ngày. Ngày của mẹ, ừ thì đúng là ngày của mẹ, cả thế giới chúc mừng những người mẹ, con cũng muốn chúc mừng sinh nhật mẹ.

Truyện ngắn: Hãy luôn mơ ước và hy vọng

Ngày xưa có 3 cái cây mọc gần nhau trong rừng. Chúng thường nói rì rào với nhau về ước mơ và những hy vọng của mình.

Truyện ngắn: Ly café đắng

Lúc trẻ ông có nhiều nguyện vọng, nhiều mơ ước, đôi khi bất chấp tất cả để thực hiện giấc mơ của mình. Song khi ông về già, nhiều mơ ước ấy quy lại còn một, ấy là sức khỏe. Cứ đúng định kỳ, ông lại mệt mỏi đến bệnh viện khám bệnh, chỉ mong sao hai chữ: bình yên.

Truyện ngắn: Một ngày làm…vợ

Trời đã sáng. Huy vẫn còn nằm cuộn mình trên đệm. Hôm nay, Huy không có tiết dạy trên lớp. Mà nếu có tiết dạy đi chăng nữa thì cũng chẳng bao giờ anh thức dậy là bước xuống giường ngay. Kiểu gì anh cũng ngồi thừ trên giường một chút, trong đầu bâng quơ nghĩ ngợi gì đó. Chẳng như Hà, vợ Huy, thức dậy là loay loay lo làm hết việc này đến việc khác.
Top