banner 728x90

Tản văn: Yêu thương đi cùng năm tháng

04/04/2025 Lượt xem: 2609

Hồi ấy, cuộc sống vô cùng khó khăn. Nhà anh nghèo lắm, nấu cơm toàn độn khoai lang, khoai mì và bo bo. Người lớn ăn phần khoai, trẻ con được ăn phần cơm nhưng không đủ, phải ăn lấn qua phần khoai. Ấy là cơm, còn thức ăn thường trực chỉ là món rau trồng và mọc tự nhiên xung quanh vườn: rau muống, rau lang, rau dền… Cả nhà thèm được ăn miếng thịt biết bao.

Một lần, ba mẹ có tiền mua được hai lạng thịt heo về kho cho các con ăn. Song, con đông, thịt ít nên ba mẹ kho thật mặn để con ăn cho đủ. Tuy vậy, các con đều tranh nhau gắp. Ba mẹ lớn tuổi cũng thèm thịt, nhưng chỉ gắp một hai miếng cho lấy lệ. Đến miếng thịt cuối cùng, ai cũng nhường nhau. Cuối cùng, dư mấy miếng thịt.

Hai mươi năm sau. Đến ngày giỗ ông bà, anh chị em tụ tập về ngôi nhà thân yêu của mình. Bây giờ, cuộc sống đã đổi thay, ai nấy đều giàu sang, ăn uống kén chọn, sợ ngộ độc thức ăn, ớn thịt thà. Ngược lại, ai cũng thèm món rau trồng và mọc tự nhiên quanh vườn! Lúc cúng xong, dọn thức ăn trên bàn: nào là thịt heo, thịt gà, nào món quay, món nướng…, chỉ có một đĩa rau lang luộc. Mấy đứa cháu tranh nhau gắp, đến miếng sau cùng, lại nhường nhịn nhau, cuối cùng dư mấy đọt rau lang.

Chợt nghĩ, hình như có những giá trị cuộc sống hôm nay, về sau đổi thay chưa chắc đúng như thế nữa. Song, chỉ có tình yêu thương sự và nhường nhịn nhau luôn đi mãi theo cùng năm tháng.

Phúc Nguyên

 

Tags:

Bài viết khác

Đề kiểm tra giữa học kỳ 2 môn Ngữ văn lớp 2024 – 2025 (Trường TH – THCS – THPT Chu Văn An)

Quê hương: là truyện ngắn đầu tay của tác giả Đào Quốc Thịnh, được ông viết năm 1966.

Đề luyện thi số 1 - Trung tâm Trí Việt: Phân tích truyện ngắn "Ông tôi" của tác giả Đào Quốc Thịnh

Truyện ngắn "Ông tôi" của Đào Quốc Thịnh là một tác phẩm đầy cảm động và mang ý nghĩa nhân văn sâu sắc.

Tạp văn: Bàu sen làng tôi

Một bên là những ngọn đồi nối tiếp nhau, chập chùng, một bên là cánh đồng rộng. Ở đó, giữa đồi và đồng có một cái bàu rất rộng và chạy dài đến cả chục cây số, quanh năm đầy nước, từ đầu tới cuối, đoạn nào cũng mọc đầy sen. Có lẽ do sen mọc nhiều nên từ thời xa xưa, người trong làng lấy sen để gọi tên bàu.

Tạp văn: Hạnh phúc giản đơn

Có một buổi chiều vô tình nhìn thấy trên facebook của một người bạn tấm ảnh bạn đang nhổ tóc bạc cho mẹ. Trong ảnh, mẹ và con cùng cười. Hạnh phúc đôi khi chỉ giản đơn thế thôi, cho dù có thể bao ánh nhìn vào đó mang nhiều ngẫm ngợi về sự hạn hữu của thời gian, của đời người.

Tạp văn: Đâu rồi những tiếng rao đêm

Ngày đầu đến Huế trọ học, tôi thích thú khám phá thế giới hàng rong ở xứ này, từ các loại bánh bèo, bánh nậm, bánh bột lọc đến chè, bánh canh, bún hến, trứng lộn, bánh bao… Có bao nhiêu thứ hàng rong là có bấy nhiêu tiếng rao gọi mời.

Tạp văn: Sống vội

Tôi vẫn thường có thói quen ngồi một mình nơi góc quán cà phê cạnh ngã tư đèn đỏ và lặng lẽ ngắm người người cùng xe cộ ào ạt trôi đi mỗi ngày. Cho mình chậm lại một phút giây mới thấy con người và đời sống xung quanh dường như đang lao đi quá vội.

ĐỀ THI GIỮA KỲ 2 MÔN NGỮ VĂN LỚP 10 (năm học 2024 - 2025)

Đào Quốc Thịnh bắt đầu viết văn, viết báo từ năm 1996 với nhiều thể loại: truyện ngắn, phóng sự, ký sự. Ngoài ra ông còn viết kịch bản phim tài liệu. Gần 30 năm cầm bút, ông có gần 50 truyện ngắn, trong đó có cả truyện ngắn viết cho thiếu nhi và hàng trăm tác phẩm báo chí có giá trị.

ĐỀ THI KHẢO SÁT CHẤT LƯỢNG MÔN NGỮ VĂN LỚP 9 (năm học 2024 - 2025)

Đào Quốc Thịnh được biết đến với phong cách sáng tác chân thực, sắc sảo và tinh tế. Ông thường sử dụng ngôn ngữ đơn giản, gần gũi với người đọc để truyền tải những thông điệp sâu sắc về con người và xã hội.
Top