banner 728x90

Tản văn: Ký ức tuổi thơ

21/05/2024 Lượt xem: 2373

Ở quê tôi, nhà nào cũng trồng ít nhất một hàng cau. Cau vừa làm hàng rào, vừa che bóng mát và lấy quả cho các cụ ăn trầu môi đỏ thắm. Cau cũng góp phần cải thiện đời sống của người dân quê tôi.

Từ bé tôi đã thấy hai hàng cau thẳng tắp trước ngõ. Những tán lá xòe tỏa bóng mát, những buồng cau đầy trái lúc lỉu. Đến quê tôi, nếu không cẩn thận sẽ bị lạc vì ngõ nhà nào cũng giống nhau. Đặc biệt, tất cả các xóm trong xã đều lấy những con số để đặt tên, chỉ riêng xóm tôi được gọi đơn giản là xóm Cau.

Tôi yêu lắm những cây cau trước ngõ! Mùa hè, khi việc học gác lại, những trò chơi được bày ra. Nào là ô ăn quan, đánh đáo, nhảy dây, đánh kiện…Chúng tôi chơi vô tư mà không sợ nắng vì đã có những tán lá cau tạo thành những cái những chiếc ô khổng lồ che bóng mát.

Những hôm mất điện, ngoại tôi lại lấy những mo cau làm thành những chiếc quạt bé xíu! Quạt làm từ mo cau vừa bền vừa dai, khi khô cầm lại nhẹ. Mo cau còn được lũ trẻ làng tôi chế ra đủ trò. Khi thì ra đồi cát sau nương ngồi lên mo cau mà thả cho nó trượt. Thích không kém trượt trong công viên nước. Mỗi tội trượt mo cau nhiều quá đâm ra bao nhiêu chiếc quần của lũ trẻ đều thủng hết. Bị bố mẹ la mà vẫn không chừa.

Mùa đông, ngoại tôi gom những chiếc mo cau và lá khô chất vào kho củi để dành đun dần. Lửa cháy đượm, tí tách như những bản nhạc.

Đời cau cũng giống như cuộc đời những người dân quê tôi. Cau vượt qua thời tiết khắc nghiệt của vùng đất quê tôi vẫn hiên ngang vươn thẳng, làm gương cho bao người hèn nhát cứ thấy khó khăn đã vội chùn bước. Người dân quê tôi mỗi khi gặp khó khăn, thường bảo ban nhau vươn lên: “Như cau bao đời vẫn sống ở quê mình, tại sao mình lại không thể…?!”.

Cau là một trong ít loài cây cho quả quanh năm. Dù xuân, hạ, thu hay mùa đông lạnh buốt cau vẫn cho ra quả đều đều. Tôi thích ngắm những lúc tàu cau già bắt đầu rụng xuống, phía trên cao lộ một màu trắng nõn nà, phình to ra. Đó là lúc hoa cau bắt đầu trổ. Hương cau cứ thoang thoảng, dìu dịu dễ chịu. Mỗi khi căng thẳng vì học tập, tôi lại ra những gốc cau ngồi nghe ngan ngát hương đưa.

Hai đứa em gái tôi có cùng một sở thích là để tóc dài. Hương cau cứ thoảng thoảng lẫn vào từng sợi tóc. Tuổi trăng tròn, hai đứa hay bối rối, ngượng ngùng khi đi đâu đó có ai buột miệng khen “Ai mà có mùi thơm dễ chịu quá!”. Giờ đây cô chị đã lấy chồng xa, tôi nhớ nó vô cùng và thật thấm thía câu thành ngữ: “Chị em gái như trái cau non”. Đã là dân xóm cau thì hầu như thằng con trai nào cũng leo trèo giỏi. Nhớ lắm nhưng hôm ba mẹ bảo trèo lên những thân cau cao tít tắp mà bẻ lấy những buồng cau lúc lỉu. Có khi gặp được tổ chim sẻ trên ngọn cây. Nhìn chúng lim dim mắt mà yêu quá đỗi. Mới thấy quê mình thanh bình đến nhường nào!

Tôi còn nhớ ánh mắt ba mẹ thường đượm buồn khi cau được mùa. Sao lại vậy? Ba giải thích: “Được mùa cau, đau mùa lúa”. Trong khi ở xóm mình cau được mùa thì ngoài kia bao người dân lại mất mùa lúa. Ba mẹ tôi là vậy, người quê tôi là vậy. Không chỉ lo nghĩ cho bản thân mình thôi mà còn lo nghĩ cho bao người khác!

Giờ ở nơi xa, tôi thèm lắm được trở về quê hương hít hà hương cau dân dã…

HƯƠNG LAN

 

 

Tags:

Bài viết khác

Câu chuyện gia đình: Áp thấp tan, ngày mai trời lại nắng

Đài báo ngày mai có áp thấp nhiệt đới gần bờ. Nửa đêm, chị tỉnh giấc khi gió đập vào cửa kính. Trời mưa và lạnh. Căn phòng vẫn còn đèn sáng và mùng chưa mắc, bên cạnh chị, anh nằm co như con tôm, mền đạp dưới chân. Chị kéo mền đắp cho anh. Rồi chị mắc mùng, vừa bực vừa thương.

Truyện ngắn: Chuyện đàn bà

Ngày nào cũng vậy, sáng sớm, khi mặt trời vừa ló dạng thì Tư Lý đã có mặt ở chợ huyện. Tư Lý làm nghề bán chuối hơn ba năm nay và anh bán hàng rất có duyên. Khách hàng hễ đã mua chuối của anh một lần là lần sau lại muốn mua tiếp. Lý do đơn giản là giá rất rẻ. Anh thường mua tận gốc và bán tận chợ. Thường thì lúc các nhánh chuối được xếp ngay ngắn cũng là lúc bà con tụ lại. Ở đây, người dân đi chợ rất sớm, họ mua bán xong còn về làm nương rẫy.

Truyện ngắn: Trở về nơi ấy đảo xa

Hành trang chỉ là chiếc ba lô trên vai, ngày đầu tiên đến đảo trông chị như một nữ thanh niên xung phong rắn rỏi, hoạt bát hơn là một cô giáo thùy mị, dịu dàng.

Truyện ngắn: Sự tích hoa xuyến chi

Đầu hạ, quả đồi lại được tô điểm thêm bằng những bông hoa xuyến chi bé nhỏ, tươi tắn. Những đêm trăng, trai, gái làng tôi lại ra đó hò hẹn. Anh Hòa cũng lấy hết can đảm để nói thật lòng mình với chị, rồi chị nhận lời yêu anh cũng trên quả đồi ngập đầy hoa xuyến chi.

Truyện ngắn: Đuổi nhau

Tôi đến tìm Vũ vào cuối chiều. Ông bảo vệ già nheo mắt nhìn tôi dò hỏi. Tôi nói tên anh. Ông bảo vệ khoát tay: “Về lâu rồi! Đón con!”. Tôi thở dài. Vậy mà sáng nay, anh nhắn tin hẹn sẽ cùng tôi ra ngoại ô ăn tối.

Truyện ngắn: Cam chịu

Đêm nay trăng tròn. Bầu trời có nhiều đám mây, vầng trăng cứ lúc ẩn lúc hiện khiến cho đêm thêm huyền ảo. Tôi ngồi ở lan can nhà nhìn vầng trăng đang trôi trong mây. Bỗng dưng tôi nghĩ rằng Hường cũng đang ngồi đâu đó ngắm ánh trăng. Có thể Hường ngắm ánh trăng để nghĩ về quá khứ và sắp đặt cho tương lai cuộc sống của mình. Ngắm để hy vọng ngày về ánh trăng sẽ chiếu vọng vào căn nhà trên tầng cao chung cư của mình hay có thể là mãi mãi Hường sẽ không trở lại?

Truyện ngắn: Mai con sẽ về với mẹ

Tiếng mẹ thều thào, nặng trĩu, rời rạc như muốn nói với tôi điều gì nhưng tôi không thể nào nghe rõ. Nắng chiều chiếu qua khung cửa kính bệnh viện hắt lên khuôn mặt mẹ thứ ánh sáng vàng vọt hằn rõ vết nhăn thời gian trên đôi má gầy gò khiến lòng tôi như có triệu mũi kim châm.

Truyện ngắn: Rau muống biển

Nơi tôi ở là một làng chài ven biển. Tôi sinh ra đã thấy biển trên đời, ấu thơ nơi tôi lớn là những ngày tôi chạy dọc hoài theo những triền cát nghe sóng vỗ vào lòng...
Top