banner 728x90

Tản văn: Hương hoa bưởi năm xưa

27/05/2024 Lượt xem: 2373

Hoa bưởi đã nở trắng ngần, thoảng thơm vương dài trên từng ngõ xóm quê tôi. Đầu xuân hoa nở trắng cành, hoa buông trắng ngõ và nếu đứng lâu dưới những gốc bưởi ấy, thế nào cũng có vài cánh hoa rơi trên vai áo như một cái chạm nhẹ nhàng của người ta yêu.

Giếng nước nhà tôi cũng thảng hoặc trôi lững lờ vài cánh hoa bưởi, vốc đầy hai tay làn nước ấy vã lên mặt, tôi cảm nhận rõ hương vị của quê hương lan tỏa. Sự gắn bó với nơi chôn rau cắt rốn của mỗi người chính là bắt đầu từ một làn hương, một màu hoa như thế!

Hôm dọn nhà lên thị trấn, bà tôi đi vòng quanh từng gốc cây trong vườn, vỗ về và trò chuyện thì thầm y như là sắp từ biệt những người thân. Hồi tôi còn bé, mỗi lần lỡ tay ngắt một bông hoa hay bẻ một cành cây, bà không mắng ngay mà chỉ lựa dịp thích hợp để thủ thỉ cùng tôi: “Mỗi cành cây hay bông hoa đều là một bộ phận của cây, cây cũng là một cơ thể sống, nếu bị đau nó cũng buồn và khóc đấy, cháu có biết không?”. Tôi mang lời dạy ấy của bà suốt những tháng ngày thơ ấu cho đến tận sau này, khi đã trở thành cô giáo lại nói với học trò điều ấy.

Ngày tôi bước vào lứa tuổi thiếu nữ, mẹ rắc ít cánh bưởi vào nồi nước gội đầu còn nghi ngút những làn khói thơm và bảo: “Gội đầu bằng bông bưởi tóc vừa mượt vừa dài, từ nay con hãy làm như thế mà xem!”.

Mang mái tóc xõa ngang vai còn thơm hương bưởi tôi đi vào lớp. Buổi sáng hôm sau, tôi nhặt được mảnh giấy trong ngăn bàn mang những nét chữ cứng cỏi: “Bạn có biết rằng mái tóc của bạn rất đẹp không, nó còn đẹp hơn nữa khi thoảng thơm mùi hoa bưởi, mùi hương thân thuộc và gần gũi biết bao!”.

Chủ nhân của mảnh giấy ấy mãi đến ngày họp lớp cách đây mười năm tôi mới biết đích xác là ai. Bạn giờ là phó phòng vật tư của một công ty lớn mà vẫn ấp úng: “Quả thật, ngày ấy tớ có một mong ước đến cháy lòng là được lùa tay vào mái tóc cậu để xem nó mềm mại đến mức độ nào. Bây giờ cậu có còn gội đầu bằng bông bưởi?”. Tôi lúng túng như muốn giấu đi vào chiếc mũ áo khoác mái tóc cắt tém như con trai nhưng đã muộn, ánh mắt người bạn chợt thoáng xa xăm...  

Thu Hương

 

Tags:

Bài viết khác

Câu chuyện gia đình: Áp thấp tan, ngày mai trời lại nắng

Đài báo ngày mai có áp thấp nhiệt đới gần bờ. Nửa đêm, chị tỉnh giấc khi gió đập vào cửa kính. Trời mưa và lạnh. Căn phòng vẫn còn đèn sáng và mùng chưa mắc, bên cạnh chị, anh nằm co như con tôm, mền đạp dưới chân. Chị kéo mền đắp cho anh. Rồi chị mắc mùng, vừa bực vừa thương.

Truyện ngắn: Chuyện đàn bà

Ngày nào cũng vậy, sáng sớm, khi mặt trời vừa ló dạng thì Tư Lý đã có mặt ở chợ huyện. Tư Lý làm nghề bán chuối hơn ba năm nay và anh bán hàng rất có duyên. Khách hàng hễ đã mua chuối của anh một lần là lần sau lại muốn mua tiếp. Lý do đơn giản là giá rất rẻ. Anh thường mua tận gốc và bán tận chợ. Thường thì lúc các nhánh chuối được xếp ngay ngắn cũng là lúc bà con tụ lại. Ở đây, người dân đi chợ rất sớm, họ mua bán xong còn về làm nương rẫy.

Truyện ngắn: Trở về nơi ấy đảo xa

Hành trang chỉ là chiếc ba lô trên vai, ngày đầu tiên đến đảo trông chị như một nữ thanh niên xung phong rắn rỏi, hoạt bát hơn là một cô giáo thùy mị, dịu dàng.

Truyện ngắn: Sự tích hoa xuyến chi

Đầu hạ, quả đồi lại được tô điểm thêm bằng những bông hoa xuyến chi bé nhỏ, tươi tắn. Những đêm trăng, trai, gái làng tôi lại ra đó hò hẹn. Anh Hòa cũng lấy hết can đảm để nói thật lòng mình với chị, rồi chị nhận lời yêu anh cũng trên quả đồi ngập đầy hoa xuyến chi.

Truyện ngắn: Đuổi nhau

Tôi đến tìm Vũ vào cuối chiều. Ông bảo vệ già nheo mắt nhìn tôi dò hỏi. Tôi nói tên anh. Ông bảo vệ khoát tay: “Về lâu rồi! Đón con!”. Tôi thở dài. Vậy mà sáng nay, anh nhắn tin hẹn sẽ cùng tôi ra ngoại ô ăn tối.

Truyện ngắn: Cam chịu

Đêm nay trăng tròn. Bầu trời có nhiều đám mây, vầng trăng cứ lúc ẩn lúc hiện khiến cho đêm thêm huyền ảo. Tôi ngồi ở lan can nhà nhìn vầng trăng đang trôi trong mây. Bỗng dưng tôi nghĩ rằng Hường cũng đang ngồi đâu đó ngắm ánh trăng. Có thể Hường ngắm ánh trăng để nghĩ về quá khứ và sắp đặt cho tương lai cuộc sống của mình. Ngắm để hy vọng ngày về ánh trăng sẽ chiếu vọng vào căn nhà trên tầng cao chung cư của mình hay có thể là mãi mãi Hường sẽ không trở lại?

Truyện ngắn: Mai con sẽ về với mẹ

Tiếng mẹ thều thào, nặng trĩu, rời rạc như muốn nói với tôi điều gì nhưng tôi không thể nào nghe rõ. Nắng chiều chiếu qua khung cửa kính bệnh viện hắt lên khuôn mặt mẹ thứ ánh sáng vàng vọt hằn rõ vết nhăn thời gian trên đôi má gầy gò khiến lòng tôi như có triệu mũi kim châm.

Truyện ngắn: Rau muống biển

Nơi tôi ở là một làng chài ven biển. Tôi sinh ra đã thấy biển trên đời, ấu thơ nơi tôi lớn là những ngày tôi chạy dọc hoài theo những triền cát nghe sóng vỗ vào lòng...
Top