banner 728x90

Ẩm thực Chăm An Giang: Đậm đà bản sắc giữa lòng sông Hậu

06/11/2025 Lượt xem: 2352

Người Chăm ở miền Tây Nam Bộ chủ yếu sinh sống tập trung trên cù lao Châu Giang (An Giang), bên dòng sông Hậu hiền hòa. Nơi đây không chỉ nổi tiếng với những ngôi thánh đường Hồi giáo uy nghi mà còn hấp dẫn du khách bởi nền ẩm thực độc đáo, mang đậm bản sắc dân tộc.

Món cà ri nị. (Ảnh: Báo dân tộc)

Nhắc đến món ăn của người Chăm, nhiều người sẽ nghĩ ngay đến cà ri nị – món ăn không thể thiếu trong các dịp lễ hội, tiệc tùng. Cà ri nị thường được nấu từ thịt gà, vịt, bò, nhưng đúng điệu nhất phải là thịt dê – loại dê đực khoảng một năm tuổi hoặc dê thiến. Thịt được chặt miếng, ướp với sả, tỏi, hành, gừng, riềng, bột cà ri, tiêu, ớt, đường, bột ngọt, sữa tươi, sa tế, muối, xì dầu… để thấm đều gia vị. Phụ liệu gồm khoai tây chiên vàng, cà chua hộp và bột mì.

Điểm đặc biệt của món cà ri Chăm nằm ở hương vị béo cay hài hòa, nhờ có thêm một loại “phó mát Ấn Độ” trong khâu tẩm ướp, tạo nên mùi thơm nồng nàn, quyến rũ.

Món cơm nị - cà púa. (Ảnh: Báo dân tộc)

Cùng với cà ri nị, cơm nị cũng là món ăn đặc trưng, thể hiện sự cầu kỳ của người Chăm An Giang. Gạo được chọn kỹ, vo sạch, để ráo rồi xào với bơ, quế, nụ đinh hương cho dậy mùi. Sau đó, gạo được trộn cùng bột hạt điều, nấu với hỗn hợp nước gồm muối, đường, bột ngọt và cà ri. Khi cơm gần chín, người nấu mới rưới thêm nước cốt dừa hoặc sữa để cơm dẻo béo mà không bị khét. Một ít nho khô được cho vào cuối cùng, giúp món cơm thêm phần hấp dẫn.

Nếu cà ri nị và cơm nị là “linh hồn” của ẩm thực Chăm thì món cà púa lại là sự sáng tạo đậm chất dân gian. Cà púa được chế biến từ thịt bò, khử mùi bằng rượu và gừng. Dừa bánh tẻ được nạo sợi, chia làm hai phần: một phần thắng lấy nước cốt, phần còn lại rang vàng. Thịt bò được xào cùng dừa khô, ớt muối, bột cà ri, rồi hầm với nước cốt dừa đến khi mềm. Khi dọn ra, rắc thêm đậu phộng rang và hành phi để tăng vị bùi béo, thơm lừng.

Cơm nị ăn cùng cà púa tạo nên sự hòa quyện tuyệt vời: vị ngọt béo của sữa và nước cốt dừa, vị cay nồng của ớt, bùi của đậu phộng và nho khô – tất cả tạo nên bản giao hưởng hương vị vừa lạ vừa quen, khiến ai thưởng thức cũng khó quên.

Món Pài Pa Ghênh (canh thính). (Ảnh: internet)

Bên cạnh đó, người Chăm còn có món ăn dân dã thường ngày nấu từ gạo rang xay nhuyễn, gọi là “thính nấu cari”. Gạo rang được nấu chung với cà ri, cà pháo, đu đủ sống, củ cải, cà rốt… Khi chín, cho thêm hành, tỏi, bột ngọt, vài trái bứa dầm tạo vị chua thanh, cùng ít mắm bò hóc (prahoc) của người Khmer để dậy mùi đặc trưng. Món này có thể ăn với cơm hoặc bún, mang hương vị lạ miệng, càng ăn càng ghiền.

Ẩm thực Chăm ở An Giang là sự kết hợp tinh tế giữa truyền thống bản địa và ảnh hưởng văn hóa Hồi giáo – Ấn Độ, thể hiện nét tài hoa, khéo léo của người dân vùng sông nước miền Tây. Mỗi món ăn không chỉ là hương vị, mà còn là câu chuyện văn hóa được gìn giữ qua bao thế hệ.

Ban Nghiên cứu VHTN phía Nam

 

Tags:

Bài viết khác

Cỗ lá – nét ẩm thực độc đáo trong văn hóa người Mường

Cỗ lá là một nét ẩm thực truyền thống đặc sắc, được đồng bào Mường gìn giữ và lưu truyền qua nhiều thế hệ. Với người Mường, cỗ lá không chỉ là bữa ăn, mà còn là biểu tượng sinh động của văn hóa, thể hiện tinh thần cộng đồng và bản sắc dân tộc.

Sắc màu văn hóa người Giẻ Triêng

Dân tộc Giẻ Triêng, cư trú chủ yếu ở các tỉnh Kon Tum và Quảng Nam (nay là Quảng Ngãi, Đà Nẵng), sở hữu một nền văn hóa dân gian phong phú, đậm đà bản sắc vùng Bắc Tây Nguyên. Trong kho tàng văn hóa ấy, trang phục truyền thống của người Giẻ Triêng nổi bật như một dấu ấn thẩm mỹ độc đáo, thể hiện gu thẩm mỹ tinh tế, không thể nhầm lẫn với bất kỳ dân tộc nào khác.

Đình Minh Hương- Dấu ấn giao thoa văn hóa người Hoa ở Chợ Lớn -Tp.Hồ Chí Minh

Đình Minh Hương, còn gọi là Hội quán Minh Hương Gia Thạnh, là một trong những ngôi đình cổ nhất tại Thành phố Hồ Chí Minh. Công trình không chỉ mang giá trị lịch sử, tín ngưỡng của cộng đồng người Hoa gốc Minh Hương mà còn là di sản quý về kiến trúc, điêu khắc và thư pháp – biểu trưng cho sự giao thoa văn hóa Việt – Hoa trên vùng đất Sài Gòn xưa.

Đền Chín Gian – Biểu tượng tâm linh và bản sắc người Thái ở Thanh Hóa

Trên đỉnh núi Pú Pỏm, xã Thanh Quân, tỉnh Thanh Hóa, ngôi Đền Chín Gian sừng sững giữa thảm rừng đại ngàn, là chốn linh thiêng lưu giữ niềm tin và bản sắc của cộng đồng người Thái qua nhiều thế hệ. Đây không chỉ là công trình văn hóa, mà còn là biểu tượng kết nối giữa đất – trời, người – thần linh và con cháu với tổ tiên.

Rượu cần – Nét văn hóa đặc sắc của người Thái (Nghệ An)

Rượu cần của người Thái không chỉ là một loại thức uống, mà còn là biểu tượng văn hóa ứng xử, tinh thần đoàn kết và sự tôn trọng thứ bậc trong cộng đồng. Trong bối cảnh hiện đại hóa và hội nhập, việc bảo tồn và phát huy giá trị văn hóa uống rượu cần là điều cần thiết, góp phần làm phong phú bản sắc dân tộc và gìn giữ di sản văn hóa truyền thống của vùng cao xứ Nghệ.

Chùa La Hán – Cung điện tâm linh giữa lòng miền Tây

Chùa La Hán là công trình tâm linh đặc sắc của cộng đồng người Hoa tại miền Tây Nam Bộ. Kiến trúc chùa là sự hòa quyện tinh tế giữa văn hóa Hoa, Việt và Khmer, thể hiện qua các tượng Phật, pháp khí, linh vật, thánh thần… được sắp đặt hài hòa, mang đậm triết lý phương Đông. Đây cũng là kết tinh sáng tạo của nhiều thế hệ nghệ nhân, kiến trúc sư khi tiếp thu tinh hoa từ các công trình tôn giáo nổi tiếng trên cả nước.

Chùa Ghositaram – “Bảo tàng mỹ thuật” Khmer giữa lòng Cà Mau

Nằm yên bình tại ấp Cù Lao, xã Vĩnh Lợi, tỉnh Cà Mau, chùa Ghositaram không chỉ là một công trình tôn giáo linh thiêng của đồng bào Khmer mà còn được ví như một “bảo tàng mỹ thuật” thể hiện rõ nét tài năng của các nghệ nhân Khmer địa phương. Với kiến trúc độc đáo, màu sắc rực rỡ và những chi tiết điêu khắc tinh xảo, ngôi chùa này đang trở thành một trong những điểm đến văn hóa đặc sắc bậc nhất ở vùng đất cực Nam Tổ quốc.

Lễ hội phá trằm Trà Lộc – Nét đẹp văn hóa dân gian hơn 300 năm tuổi

Mỗi năm, vào trung tuần tháng Bảy âm lịch, hàng trăm người dân làng Trà Lộc (xã Vĩnh Định, tỉnh Quảng Trị) lại háo hức chờ đợi lễ hội phá trằm – một sinh hoạt văn hóa dân gian có lịch sử hơn 300 năm, gắn liền với tập quán nông nghiệp và đời sống cư dân vùng trũng.
Top