banner 728x90

Tạp văn: Ký ức hoa đào

26/03/2024 Lượt xem: 3017

Mỗi năm, vào dịp Tết Nguyên Đán, nếu như ở Miền Nam không thể không có những cành mai, thì ở Miền Bắc không thể thiếu những cành đào.

Tôi không nhớ rõ đã gắn bó với hoa đào từ khi nào, chỉ biết rằng ngày còn nhỏ, cứ đến chiều 30 tết, tôi thường mặc bộ đồ đẹp nhất theo cha đi chợ hoa, và chọn mua một cành đào chơi Tết.

Chợ hoa ở Miền Bắc những ngày giáp Tết có đủ các loại hoa: Thược dược, cẩm chướng, vi ô lét, cúc đại đóa, vạn thọ… những bông hoa nhìn mà say cả mắt, nhưng đẹp nhất, nhiều nhất, hấp dẫn nhất vẫn là hoa đào.

Mưa xuân bay như bụi phấn rắc đều lên hàng vạn cành đào chi chít. Nắng ấm và gió nồm giục những cánh hoa đào nở rộ, đỏ rực, biến những con đường chợ hoa thành một tấm thảm màu… đào. Hàng trăm cành đào, mỗi cành mỗi vẻ đẹp khác  nhau.  Có cành vươn thẳng, tỏa tròn, sum xuê, đều đặn, cân đối, nhưng cũng có cành lại mảnh dẻ ngoằn ngoèo, trễ hẳn xuống như một cánh tay buông, sát cành là từng chùm hoa đỏ ối như  xôi gấc, từng chùm nụ mập mạp, chúm chím, phô sắc đỏ thắm, chen nhau treo kín trên một chiếc cuống dài.

Hoa đào tỏa ra năm cánh, những cánh hoa được xếp chồng lên nhau, nhị hoa ở giữa như những sợi tóc uốn cong mềm mại màu hồng nhạt. Mỗi lần đi chợ hoa với cha, tôi lại được ông giảng giải cho nghe từng loại đào. Ông bảo: Đào ăn quả khác với đào chơi hoa, đào chơi hoa cây không to, gốc đào thường chỉ bằng cổ tay. Đào chơi hoa cũng có hai loại: đào Bích và đào Phai. Người sành chơi hoa thường chọn đào Phai. Đào Phai màu hồng nhạt.

Hoa đào tượng trưng cho sự may mắn của cả một năm, nên người mua hoa thường chọn cành nhiều nụ. Cành đào mua về cha tôi thường đốt gốc để kích thích cho hoa nở nhiều, nở đều, nở đúng vào ba ngày Tết, nhưng cũng có năm rét đậm, hết Tết, mùng 4, mùng 5 Tết hoa đào mới nở bung lụa

Đêm 30 Tết, anh chị em tôi quây quần ríu rít bên nhau, ngắm hoa, đếm nụ. Cha tôi ngồi trầm ngâm suy tư. Mẹ tôi tất bật chuẩn bị cho mâm cỗ cúng giao thừa. Ai nấy đều hướng về khoảng thời gian thiêng liêng của đất trời. Khi mâm cỗ cúng tổ tiên được bưng ra, tuần hương đầu tiên lan tỏa hương thơm khắp nhà, ấy là lúc giao thừa đang tới gần, không còn ai nói to, cười râm ran nữa. Mọi người đi lại rón rén, nhẹ nhàng…

Trong khói hương nghi ngút của lễ cúng gia tiên, cành đào lúc này sao thấy đẹp và dễ thương đến vậy…

Thế rồi giờ phút thiêng liêng ấy đến… Tưng bừng, râm ran, say đắm lòng người. Trẻ nhỏ giật mình thức dậy, rồi lại chìm vào giấc ngủ ngon lành, người lớn hân hoan, cành đào lung linh tỏa sáng…

Có những phút giao thừa với những cánh hoa đào đỏ rực như thế đọng lại tuổi thơ tôi, đủ để nhớ suốt đời và vang mãi một tình yêu, một nỗi nhớ thương da diết quê nhà. Dẫu không nhiều nhưng ít nhất cũng một đôi lần, tôi đã thức cùng người lớn, háo hức đón giao thừa như vậy… 

Năm nay, cha tôi không còn nữa, nhưng mãi mãi tôi không bao giờ quên được những kỷ niệm về ông, về tuổi ấu thơ của tôi một thời gắn bó với hoa đào.

Hằng năm, cứ mỗi  mùa xuân đến, đất trời ngập trong sắc hoa, hoa nào cũng đẹp, nhưng tôi vẫn thấy yêu nhất hoa đào. Hoa đào- mang mùa xuân đến với mọi nhà, mang niềm vui xuân say mê đến với mọi người. Hoa đào- một kỷ niệm sâu lắng của tuổi thơ tôi./.

Đào Quốc Thịnh

Tags:

Bài viết khác

Tản văn: Góc nhỏ trong tôi

Đó là một góc cà phê nào đấy cùng bạn bè hay người thân vào những buổi tối cuối tuần. Cái góc nhỏ ấy cũng hay lắm. Không phải nghe nhạc sống thì lắng mình trong không gian riêng biệt ở một gallery thu nhỏ của ông chủ quán. Ở đó, dăm ba chiếc mô tô cũ được chủ quán trưng bày ở mỗi góc, ghi dấu một thời trai trẻ, một thời gió bụi phong trần.

Câu chuyện gia đình: Dạy con

Anh làm phục vụ cho một nhà hàng, mỗi ngày 3 ca, tuy vất vả nhưng dù sao cũng ở trong mát, ăn mặc sạch sẽ, còn hơn phải về quê làm ruộng, chân lấm tay bùn. Hơn nữa, anh bao năm ở phố, giờ về quê ăn bám cha mẹ, bà con lối xóm lại cười cho!

Tạp văn: Thèm một lần về với đồng quê

Có những chiều thật mệt mỏi, phố người đông và còi xe inh ỏi, tan việc chỉ muốn chạy thẳng về nhà. Những chiều như thế, lại muốn về giữa đồng quê, ngồi trước ngõ nhà mà hóng gió ngoài sông thổi vào mát rượi, lang thang ra bờ kênh nghịch nước với đám trẻ chăn trâu. Ở mãi nơi thành phố tất bật, những chiều quê yên bình cứ thế xa dần…

Tạp văn: Miền quê thương nhớ

Miền quê thương nhớ ấy luôn trong tâm trí tôi. Dai dẳng và âm ỉ. Những lúc nhớ nhung như thế, chỉ có một cách duy nhất: Về. Phải về thôi!

Tản văn: Đầm sen hồng An Lạc

Hôm ấy trời nóng lắm. Nắng đốt bơ phờ ngọn cây và bằng lăng cũng đã lạc màu. Những mảng kính loa lóa trong các tòa nhà cao tầng buổi trưa - cái màu mà dẫu đến từ một thành phố miền Trung, tôi vẫn nghĩ, mình sẽ lạc mất nếu bay như chim, không thì cũng đâm sầm vào vách đứng có hàng chữ màu mè nào đó.

Truyện ngắn: Số phận

Anh giỏi giang, chị xinh đẹp, nhưng cưới nhau được mấy năm vợ chồng lại chia tay. Tòa phán quyết, hàng tháng anh có nhiệm vụ chu cấp tiền cho chị nuôi con. Luật là thế, song anh có vợ mới, cuộc sống cũng khó khăn, có lúc anh dành dụm đưa chị một ít, có lúc không. Chị im lặng và cũng không biết làm sao hơn.

Tản văn: Mùa sứa tươi

Buổi sáng đi chợ sớm, bất chợt tôi nhìn thấy một thau sứa nhỏ nằm lẻ loi bên cạnh những thúng cá tươi. Cô bán hàng nói, mẻ sứa này mới đưa vào bờ sáng nay đó. Những con sứa tươi rói, mập mạp còn đẫm nước, cát biển với mùi tanh nồng đặc trưng đầy gợi nhớ.

Truyện ngắn: Biển trong cô…

Thực ra cô thích biển lắm, nhưng không phải là biển ở những chỗ đông đúc, nhộn nhịp với cơ man người là người. Biển mà mỗi khi cô nghĩ đến thường là những nơi thênh thang sóng. Nơi mà cát thật mịn và không nhiều lắm dấu chân người.
Top