banner 728x90

Tạp văn: Ký ức hoa đào

26/03/2024 Lượt xem: 2993

Mỗi năm, vào dịp Tết Nguyên Đán, nếu như ở Miền Nam không thể không có những cành mai, thì ở Miền Bắc không thể thiếu những cành đào.

Tôi không nhớ rõ đã gắn bó với hoa đào từ khi nào, chỉ biết rằng ngày còn nhỏ, cứ đến chiều 30 tết, tôi thường mặc bộ đồ đẹp nhất theo cha đi chợ hoa, và chọn mua một cành đào chơi Tết.

Chợ hoa ở Miền Bắc những ngày giáp Tết có đủ các loại hoa: Thược dược, cẩm chướng, vi ô lét, cúc đại đóa, vạn thọ… những bông hoa nhìn mà say cả mắt, nhưng đẹp nhất, nhiều nhất, hấp dẫn nhất vẫn là hoa đào.

Mưa xuân bay như bụi phấn rắc đều lên hàng vạn cành đào chi chít. Nắng ấm và gió nồm giục những cánh hoa đào nở rộ, đỏ rực, biến những con đường chợ hoa thành một tấm thảm màu… đào. Hàng trăm cành đào, mỗi cành mỗi vẻ đẹp khác  nhau.  Có cành vươn thẳng, tỏa tròn, sum xuê, đều đặn, cân đối, nhưng cũng có cành lại mảnh dẻ ngoằn ngoèo, trễ hẳn xuống như một cánh tay buông, sát cành là từng chùm hoa đỏ ối như  xôi gấc, từng chùm nụ mập mạp, chúm chím, phô sắc đỏ thắm, chen nhau treo kín trên một chiếc cuống dài.

Hoa đào tỏa ra năm cánh, những cánh hoa được xếp chồng lên nhau, nhị hoa ở giữa như những sợi tóc uốn cong mềm mại màu hồng nhạt. Mỗi lần đi chợ hoa với cha, tôi lại được ông giảng giải cho nghe từng loại đào. Ông bảo: Đào ăn quả khác với đào chơi hoa, đào chơi hoa cây không to, gốc đào thường chỉ bằng cổ tay. Đào chơi hoa cũng có hai loại: đào Bích và đào Phai. Người sành chơi hoa thường chọn đào Phai. Đào Phai màu hồng nhạt.

Hoa đào tượng trưng cho sự may mắn của cả một năm, nên người mua hoa thường chọn cành nhiều nụ. Cành đào mua về cha tôi thường đốt gốc để kích thích cho hoa nở nhiều, nở đều, nở đúng vào ba ngày Tết, nhưng cũng có năm rét đậm, hết Tết, mùng 4, mùng 5 Tết hoa đào mới nở bung lụa

Đêm 30 Tết, anh chị em tôi quây quần ríu rít bên nhau, ngắm hoa, đếm nụ. Cha tôi ngồi trầm ngâm suy tư. Mẹ tôi tất bật chuẩn bị cho mâm cỗ cúng giao thừa. Ai nấy đều hướng về khoảng thời gian thiêng liêng của đất trời. Khi mâm cỗ cúng tổ tiên được bưng ra, tuần hương đầu tiên lan tỏa hương thơm khắp nhà, ấy là lúc giao thừa đang tới gần, không còn ai nói to, cười râm ran nữa. Mọi người đi lại rón rén, nhẹ nhàng…

Trong khói hương nghi ngút của lễ cúng gia tiên, cành đào lúc này sao thấy đẹp và dễ thương đến vậy…

Thế rồi giờ phút thiêng liêng ấy đến… Tưng bừng, râm ran, say đắm lòng người. Trẻ nhỏ giật mình thức dậy, rồi lại chìm vào giấc ngủ ngon lành, người lớn hân hoan, cành đào lung linh tỏa sáng…

Có những phút giao thừa với những cánh hoa đào đỏ rực như thế đọng lại tuổi thơ tôi, đủ để nhớ suốt đời và vang mãi một tình yêu, một nỗi nhớ thương da diết quê nhà. Dẫu không nhiều nhưng ít nhất cũng một đôi lần, tôi đã thức cùng người lớn, háo hức đón giao thừa như vậy… 

Năm nay, cha tôi không còn nữa, nhưng mãi mãi tôi không bao giờ quên được những kỷ niệm về ông, về tuổi ấu thơ của tôi một thời gắn bó với hoa đào.

Hằng năm, cứ mỗi  mùa xuân đến, đất trời ngập trong sắc hoa, hoa nào cũng đẹp, nhưng tôi vẫn thấy yêu nhất hoa đào. Hoa đào- mang mùa xuân đến với mọi nhà, mang niềm vui xuân say mê đến với mọi người. Hoa đào- một kỷ niệm sâu lắng của tuổi thơ tôi./.

Đào Quốc Thịnh

Tags:

Bài viết khác

Truyện ngắn: Ký ức tuổi thơ

Ký ức tuổi thơ tôi là cây chùm ruột. Trong mảnh sân trước căn nhà nhỏ mẹ tôi mua hồi đó luôn mát rượi bởi bóng mát của một cái cây rất lạ. Nhờ những tán lá sum suê của nó nên ánh nắng chói chang của những ngày hè dịu đi rất nhiều. Khoảng sân râm mát dưới gốc là chỗ cho bọn trẻ chúng tôi tụ tập chơi bắn bi, chơi đồ hàng…

Truyện ngắn: Món nợ

Hơn mười năm trước, hồi đang là sinh viên đại học, suốt 4 năm học hắn đều ăn chịu xôi sáng ghi sổ trong con hẻm gần trường. Được cái lúc nào hắn cũng ăn một lần 2 đĩa, lại luôn miệng má má con con nên bà bán xôi thường khuyến mãi riêng cho miếng cháy to bằng nửa bàn tay.

Nghĩa Tân căng tràn sức sống

Trên quê hương mới – phường Nghĩa Tân (Cầu Giấy, Hà Nội), bà con cộng đồng đã cùng nhau đoàn kết, gắn bó, tương thân tương ái - hợp sức phấn đấu “xây” nên một mái nhà chung - mỗi ngày thêm sắc mới…

Nặng lòng Tràng An - Kẻ Chợ

Năm xưa, tôi – XP đã có những cuộc đàm đạo cùng Nhà văn Siêu Hải (1924 – 2012). Có thể nói, cả cuộc đời ông gắn bó với “đô thị Kẻ Chợ” qua những trang viết ngồn ngộn… về Thăng Long - Hà Nội. ..

Trường ĐH Tây Bắc: Đề kiểm tra giữa học kỳ 2 môn Ngữ văn lớp 8 năm học 2024 – 2025

Truyện ngắn "Quê hương" của tác giả Đào Quốc Thịnh là một tác phẩm mang đậm tính nhân văn, khắc họa một cách sâu sắc tình cảm quê hương của mỗi con người, đặc biệt là tình yêu với mảnh đất nơi sinh ra và lớn lên. Qua câu chuyện, tác giả không chỉ miêu tả cảnh vật quê hương mà còn thể hiện những suy tư, cảm xúc của nhân vật về quê hương và những giá trị tinh thần sâu sắc mà quê hương mang lại.

Đề luyện thi số 1 - Trung tâm Trí Việt: Phân tích truyện ngắn "Ông tôi" của tác giả Đào Quốc Thịnh

Truyện ngắn "Ông tôi" của Đào Quốc Thịnh là một tác phẩm đầy cảm động và mang ý nghĩa nhân văn sâu sắc.

Tạp văn: Bàu sen làng tôi

Một bên là những ngọn đồi nối tiếp nhau, chập chùng, một bên là cánh đồng rộng. Ở đó, giữa đồi và đồng có một cái bàu rất rộng và chạy dài đến cả chục cây số, quanh năm đầy nước, từ đầu tới cuối, đoạn nào cũng mọc đầy sen. Có lẽ do sen mọc nhiều nên từ thời xa xưa, người trong làng lấy sen để gọi tên bàu.

Tạp văn: Hạnh phúc giản đơn

Có một buổi chiều vô tình nhìn thấy trên facebook của một người bạn tấm ảnh bạn đang nhổ tóc bạc cho mẹ. Trong ảnh, mẹ và con cùng cười. Hạnh phúc đôi khi chỉ giản đơn thế thôi, cho dù có thể bao ánh nhìn vào đó mang nhiều ngẫm ngợi về sự hạn hữu của thời gian, của đời người.
Top