banner 728x90

Truyện ngắn: Nghề trồng mai

18/03/2025 Lượt xem: 2495

Đã hơn 20 năm kể từ ngày ba dạy cho nghề trồng mai tô điểm mỗi độ xuân về, cũng ngần ấy năm, tôi chưa có được giây phút sum họp bên gia đình trong thời khắc giao thời thiêng liêng. Tết năm nay có lẽ là kỷ niệm đặc biệt nhất đối với tôi. Lòng tôi bỗng rộn lên cảm xúc khó tả khi tận hưởng cảnh gia đình tụ họp đông đủ trong đêm giao thừa - niềm hạnh phúc giản đơn mà tôi đã mong đợi suốt một thời gian dài…

Tôi sinh ra trong căn chòi nhỏ tại làng mai đã tồn tại từ bao đời. Ba tôi cũng không nhớ rõ làng mai hình thành từ khi nào. Theo năm tháng, anh em tôi lớn lên cùng bao kỷ niệm gắn với những cánh mai vàng tươi thắm. Ba nổi tiếng là người có nhiều kinh nghiệm trong việc trồng và chăm sóc mai. Ba đã truyền dạy cho tôi nhiều kinh nghiệm, lâu dần nghề này đã ăn sâu vào tâm hồn tôi, trở thành một sự gắn bó thân quen và cũng là sinh kế. Các con tôi lần lượt lớn khôn, trưởng thành cũng nhờ vào các gốc mai đã bao đời bám sâu vào lòng đất mẹ.

Nghề trồng mai cũng vất vả trăm bề. Để có một chậu mai đẹp là cả một kỳ công của nhà vườn trong suốt một năm ròng. 20 năm trôi qua, năm nào cũng vậy, khi tiếng chuông đồng hồ vang lên báo hiệu năm cũ đã qua, pháo hoa sáng rực trên nền trời, cũng là lúc tôi đang tất bật ở giữa các chợ hoa. Có năm, tôi thuê địa điểm bán mai ở các tỉnh xa đến tận trưa mùng một Tết mới về đến nhà.

Nhiều kỷ niệm vui buồn đã xếp chồng trong suy tư từ mấy chục năm qua. Mong mỏi về một đêm giao thừa bên gia đình cứ mãi xa vời...

Năm nay, một niềm vui đến thật bất ngờ… Có một vị khách tìm tôi theo lời giới thiệu của anh bạn. Anh là một doanh nhân thành đạt cần mua một lượng lớn mai trang trí cho khu du lịch sinh thái.

Thoáng một vòng quanh vườn mai hơn 1.000 chậu tôi đã dày công chăm sóc trong nhiều năm qua, anh tỏ ra ưng ý và quay sang tôi bảo rằng sẽ đặt mua toàn bộ số mai này. Điều đó có nghĩa là ngày cuối năm, chúng tôi sẽ không còn phải tất bật thức trắng đêm vất vả, âu lo…

Năm nay, năm đầu tiên trong một quãng thời gian dài, tôi được thảnh thơi cảm nhận những giây phút yên bình, hạnh phúc bên gia đình trong thời khắc thiêng liêng của đất trời. Ngoài kia, mọi người đang trao nhau những tiếng cười, lời chúc năm mới. Chúng tôi cùng đếm ngược thời gian, lắng nghe từng bước đi chậm rãi, hơi thở trong lành của mùa xuân để góp nhặt thêm yêu thương, thêm trân trọng những phút giây đầm ấm, hạnh phúc bên gia đình thân yêu…

Phúc Nguyên

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Tags:

Bài viết khác

Truyện ngắn: Chia tay

Mùa xuân vừa đi qua cũng là lúc thành phố nơi nàng gắn bó thời ấu thơ tràn ngập ánh mặt trời. Hơi lạnh se se len lỏi trong gió cách đó mấy ngày, giờ không còn nữa.

Truyện ngắn: Tín hiệu tình yêu

Trông họ giống như một cặp tình nhân mới yêu nhau. Chứ yêu lâu, người ta chẳng được tình tứ đến thế. Cách sống của cặp này khiến cho người chung quanh bình phẩm bàn tán. Có người khen, cũng có người chê. Chị Việt nói: “Anh Tưởng với chị Viên đi đâu cũng có đôi, ăn gì cũng ngồi cạnh nhau, gắp thức ăn, chăm sóc cho nhau. Họ mê nhau chớ chẳng phải vợ chồng. Tình tứ đến thế là cùng! Vợ chồng mình chỉ mong được một phần mười như thế đã mừng rồi…”.

Truyện ngắn: Một mùa thu nữa trôi qua…

Hoàng hôn đang buông xuống bằng những tia sáng nhạt nhòa rơi rớt trên những rặng cây. Những con đường nồng nàn mùi hoa sữa đưa tôi đến quán cà phê quen thuộc. Giờ này, quán rất vắng. Tôi đi thẳng đến cái bàn đá nơi góc vườn. Ở đó có một cây khế già rậm rạp. Những chùm quả lúc lỉu kéo những tán lá la đà, tạo nên một khoảng không gian vừa kín đáo vừa thơ mộng.

Truyện ngắn: Xuân này em sẽ lấy chồng

Chiều nào đi làm về Diệp cũng dừng lại con kênh trong xanh trước nhà, hưởng thụ khoảng không gian trong veo ấy. Diệp vào thành phố đã 7 năm rồi, tốt nghiệp xong cô ở lại thành phố với lời hẹn cùng ba mẹ bao giờ hoàn thành những dự định của mình sẽ trở về. Và cứ thế, công việc đã giữ Diệp ở lại thành phố.

Truyện ngắn: “Bão tan”

Đài báo ngày mai có áp thấp nhiệt đới gần bờ. Nửa đêm, chị tỉnh giấc khi gió đập vào cửa kính. Trời mưa và lạnh. Căn phòng vẫn còn đèn sáng và mùng chưa mắc, bên cạnh chị, anh nằm co như con tôm, mền đạp dưới chân. Chị kéo mền đắp cho anh. Rồi chị mắc mùng, vừa bực vừa thương.

Câu chuyện gia đình: Sẻ chia sau cơn bão

Thời tiết những ngày qua thật lạ. Mưa thì như thác đổ, dằng dai; nắng thì rám cong mặt lá. Với cái biên độ của nắng mưa như thế, sợ sinh bệnh, vợ chồng anh gọi lái bán heo.

Câu chuyện gia đình: Sóng gió đi qua

Tôi quyết định ly hôn sau gần mười ba năm chung sống. Tôi cũng từng muốn níu kéo để giữ cho các con một mái ấm toàn vẹn nhưng sức chịu đựng có hạn, tôi không thể tiếp tục được nữa…

Câu chuyện gia đình: Vá đường

Từ tòa án bước ra, chị không khóc. Trời trưa đứng bóng, nắng loang trên mặt đường như tấm gương nóng bỏng, vậy mà lòng chị lại lạnh tanh. Chị lên xe, chạy một mạch về nhà má. Vừa thấy cổng, chị thắng gấp, bước xuống, đứng sững một lúc mới đủ can đảm mở cổng.
Top