banner 728x90

Tản văn: Biết ăn phở

28/03/2025 Lượt xem: 2423

Hồi còn chiến tranh, một lần công tác qua thành Tuyên, ghé quán phở bên đường thấy Phở Bân "bò tơ bảy món", tôi buột miệng, chẳng biết ngon không mà quảng cáo nghe rung màng nhĩ.

Chủ quán Bân nghiêng tai nghe thấy, ông ghé sát tôi, buông một câu lạnh tanh: "Chú cứ ăn đi, chê một câu thì anh bê cả quán này ném xuống dòng sông Lô". Chả là quán này nằm sát mép sông Lô.

Thì ra hảo hán miền rừng không phải chỉ những tay võ biền, mà chủ một quán phở thôi cũng có tinh thần ấy.

Sau câu nói của chủ quán, và sau khi ăn bát phở tôi hiểu ra rằng nghệ sĩ không phải chỉ là danh hiệu của riêng cánh làm nghệ thuật, mà tất cả mọi nghề đạt đến sự sành điệu đều xứng với danh xưng ấy. Ăn rồi mới biết phở Bân ngon tuyệt.

Bốn năm mươi năm trôi qua, ông bà Bân đã về với tổ tiên, nhưng danh ông vang bóng một thời vẫn còn trong tôi. Viết những dòng này sau hơn nửa thế kỉ tôi muốn ghi lại để tinh thần phở Bân cho những ai chưa biết được biết. Biết rồi sẽ nhớ, dù chỉ là nhớ một thông tin ngắn ngủi! Cái quý danh ấy sẽ còn mãi với những ai yêu xứ sở thành Tuyên.

Hà Nội có phở Bát Đàn như là anh cả. Sau thêm phở Tư lùn, Phở Thìn, phở Cồ Nam Định mới hiện diện sau này... Liệu có ông chủ nào nói với khách hàng như Phở Bân đã từng tuyên ngôn?!

Phở Hà Nội nổi tiếng, danh vang thế giới nhưng theo đà phát triển đô thị, nó phình ra khắp phố phường những thương hiệu mới nổi lên. Phở nhiều nhưng người "biết ăn phở" hình như cũng hiếm dần. Có thể do tốc độ phát triển đô thị, có thể là pha trộn người tứ xứ, có thể con người giành giật thời gian. Hà Nội nay có thêm phở bò gà, phở hai trứng tanh tưởi mất cả hương vị phở... Chỉ nhằm đáp ứng cho nhu cầu đủ ca-lo. Liệu phở còn có cải tiến gì xa hơn nữa, bát phở sáng sẽ thêm cao lương mĩ vị gì nữa?

Mới đây nghe nói ở bên Pháp có một loại bánh mì nổi tiếng. Để giữ thương hiệu họ đã ra luật cấm thay đổi công thức khi bán loại bánh mì ấy. Nhà hàng nào vi  phạm là phạt nặng! Nghĩ sao về bát phở Hà Nội một thời?!

"Chú cứ ăn đi, chê một câu thì anh bê cả quán này ném xuống dòng sông Lô" - câu nói của chủ quán Bân chỉ là đùa thôi, nhưng tự tin. Đó là chấm sáng tinh hoa trong văn hóa ẩm thực đấy. Ăn chẳng phải là thứ đứng đầu trong "tứ khoái" đó sao. Biết làm món ngon và biết ăn ngon cũng là nghệ sĩ. Hiểu thực khách cũng là  người tinh tế lắm!

Bố tôi thường bảo: Làm việc nặng nhọc mới có miếng ăn, nếu không biết ăn ngon thì làm làm gì. Ngẫm ra thật chẳng sai tí nào!

Họa sĩ Đỗ Đức (Báo Văn hóa Thể thao)

 

Tags:

Bài viết khác

Tản văn: Đôi quang gánh của mẹ

Cũng như đứa bé trong bức ảnh “Mẹ gánh con”, ngày còn thơ, anh em tôi cũng được mẹ gánh đến nhà trẻ, chiều lại đón về. Cũng phải nói thêm, hồi ấy việc gánh con đi nhà trẻ khá phổ biến ở nơi tôi sống, bởi gia đình nào cũng đông con, đứa nọ nối tiếp đứa kia như gà như vịt!

Tản văn: Hương vị đồng quê

Ai sinh ra nơi làng quê có những cánh đồng bát ngát mà lúc phải rời xa chẳng nhớ da diết hương lúa nồng nàn khi vào mùa.

Truyện ngắn: Tiết văn lớp tôi

Giờ học đầu tiên hôm ấy của lớp 12A1 là tiết Văn. Cả lớp đang ồn ào như chợ vỡ bỗng lặng phắt. Tất cả đều hướng về phía cửa, nơi cô giáo bước vào. Cô rất trẻ và đẹp!

Truyện ngắn: Chuyện bao đồng

Góc phố có con hẻm nhỏ. Bên trong hẻm, cạnh nhà tôi có một gia đình mới đến thuê ở. Họ gồm bốn người, hai vợ chồng, một cụ già và một bé gái. Cứ sáng sớm, hai vợ chồng mặc đồ nhem nhuốc đi làm phụ hồ, cụ già và bé gái ở nhà. Có mấy lần, vợ chồng anh phụ hồ ra ngõ gặp chúng tôi đều chào hỏi lịch sự. Một lần tôi hỏi: “Anh ở đâu đến?”, anh nói: “Tôi ở tỉnh X. Ở quê, nhà không có đất vườn nên tôi đi theo các công trình xây dựng làm phụ hồ, nay đây mai đó...”.

Tản văn: Nhớ cha

Nhiều khi, theo dòng đời trôi dạt đến những vùng đất lạ, mỗi lúc cuối chiều, mắt con lại cay xè khi khói bếp làng bên đường bay lên hòa vào sương mờ ảo. Lòng con lại nôn nao nhớ về quê nhà, nơi ba mẹ còng lưng trên cánh đồng khô cằn bạc trắng cát sỏi quanh năm. Và, chiều cũng dội vào lòng con những kỷ niệm thời thơ ấu.

Truyện ngắn: Tình yêu người lính đảo

Người lính chúng tôi thường cùng nhau thao thức vào những đêm biển đẹp. Có một kỷ niệm tình yêu khó quên ở trạm ra đa vào dịp Trung thu ngày ấy.

Tản văn: Hương vị quê nhà

Chợ quê lúc hoàng hôn là một hình ảnh rất đẹp và đặc trưng của làng quê Việt Nam, thường được diễn tả với không khí ấm áp, nhộn nhịp và đầy màu sắc....

Câu chuyện gia đình: Quan hệ hàng xóm

“Nhà của chị dễ chịu thật!” - cô vợ mau mắn của T nói. Đó là một trong những ngày mà nhiệt độ ở đây lên đến gần 40 độ C. Tôi mở toang mọi cánh cửa phòng khách, bật quạt lùa nóng đi và ngồi nói chuyện với đôi vợ chồng trẻ. T thật khác so với 10 năm trước, khi cậu làm công việc bảo vệ công trình cho người hàng xóm cạnh nhà tôi. Thay vì một T bất cần, ham nhậu và có cách sống buông thả ngày đó, giờ trước mắt tôi là một ông chồng khá điềm đạm và đầy trách nhiệm.
Top